NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 1983

Đợi đến khi Tô Song Song trở lại, Tần Dật Hiên đã tỉnh rồi, ngơ ngác

ngồi trên ghế sa lon, sắc mặt tái nhợt.

Tô Song Song còn tưởng rằng Tần Dật Hiên lại phát sốt, nhanh chóng để

bữa sáng xuống đi qua, theo bản năng định đưa tay sờ trán Tần Dật Hiên.

Tần Dật Hiên lại đột nhiên cảm thấy gì đó, một phát túm được tay Tô

Song Song, ngước đầu đỏ mắt nhìn Tô Song Song, khàn giọng nói: “Anh
còn tưởng rằng em cứ đi như thế!”

“?” Tô Song Song tỏ vẻ nghi vấn, chậm một chút mới phản ứng được,

Tần Dật Hiên đây là cho rằng mình rời đi, chỉ có điều Tô Song Song không
ngờ Tần Dật Hiên sẽ có phản ứng lớn như thế.Vẻ mặt bị bệnh cầu xin được
ôm này, thật sự không phải là biểu hiện nên lộ ra trước mặt cô! Nên ở trước
bạn trai của anh!

“Song Song?” Tần Dật Hiên thấy Tô Song Song ngẩn người, kêu một

tiếng.

Tô Song Song sợ Tần Dật Hiên nhìn thấu YY của mình, bị sợ đến đột

nhiên rút tay mình về, lui về phía sau một bước, kêu lớn một tiếng,
“Chuyện gì!”

(*) YY: suy nghĩ bậy bạ

“Không có chuyện gì, anh thấy em ngẩn người, nên hỏi một chút.” Tần

Dật Hiên nhìn lướt qua bữa ăn sáng trên bàn, mới biến mất không nhìn thấy
sợ hãi khi tức dậy thì khắp nơi không thấy Tô Song Song, thay vào đó là
cảm giác ấm áp thỏa mãn.

“Ồ! Ồ! Ồ!” Em cũng không có chuyện gì!” Tô Song Song vội vàng thu

hồi vẻ trêu chọc của mình, xoay người ngoan ngoãn chuẩn bị điểm tâm cho
Tần Dật Hiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.