NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 2020

"Để tôi tìm người đi thăm dò nghe ngóng một chút xem thế nào, tránh

cho cả hai chúng ta bị Tần Mặc biến thành bia đỡ đạn cho cậu ấy!" Bạch
Tiêu nói xong nhìn về phía Lục Minh Viễn, nhưng không ngờ Lục Minh
Viễn lại đã lùi về sau mấy bước, nụ cười nở không ngừng trên gương mặt.

Bạch Tiêu nhất thời cảm thấy có gì đó không đúng lắm, anh vừa muốn

mở miệng, thì Lục Minh Viễn liền cười híp mắt, một bộ dáng dấp cả người
lẫn vật vẻ đầy vô hại nói: "A Tiêu, chỉ có anh trở thành bia đỡ đạn thôi,
không liên quan gì đến tôi đâu nhé!"

"Tôi đi, cậu đúng là cái đồ qua sông rút ván!" Bạch Tiêu nói xong, tung

một cước đá tới, Lục Minh Viễn chợt nhảy lên lui về phía sau một bước,
quơ quơ chiếc điện thoại trong tay.

"Tôi nói như vậy là có căn cứ nhé! Mới vừa rồi chính anh đã nói muốn đi

dò xét, tôi đã ghi âm vào đây rồi. Cho nên chuyện như vậy chính anh tự
giải quyết, nếu như tối hôm nay tôi còn bị lôi kéo vào chuyện thức đêm,
anh cứ việc ở đó mà chờ tiếp nhận trận cuống phong bão tố của đại ca Tần
Mặc nhé!"

Lục Minh Viễn nói xong lại còn rất quan tâm, cứ quơ quơ cái điện thoại

trong tay mà cười tựa như một con tiểu hồ ly (con cáo nhỏ) vậy.

Bạch Tiêu cũng đã đủ giảo hoạt rồi, thế nhưng một khắc này, anh thật sự

đã cảm nhận sâu sắc, Lục Minh Viễn mới chính là con người quỷ quái nhất,
nói Bạch Tiêu anh là hồ ly quả thực là đã quá coi thường Lục Minh Viễn
kia!

"Lục Minh Viễn cậu cứ chờ đấy!" Bạch Tiêu cắn răng trừng mắt liếc

nhìn Lục Minh Viễn một cái, sau đó xoay người bỏ đi làm chuyện của
mình.

Lục Minh Viễn cười vẻ mặt đầy đắc ý, quơ quơ chiếc điện thoại di động,

tiếp đó cũng xoay người đi làm công việc của mình. Chỉ có điều anh lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.