NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 2230

"Sự thật thì vẫn đúng là sự thật! Em phải biết rằng trên thế giới này còn

có anh... và Tần Mặc sẽ không hại em, như vậy là đủ rồi!" Tần Dật Hiên
thật sự là không muốn nói đến Tần Mặc, nhưng mà khi thấy cái bộ dáng
này của Tô Song Song, không muốn làm cho cô thêm mất mát hơn nữa,
anh chỉ có thể nhẫn nhịn lại tính tình, thuận tiện nói miệng tên của Tần
Mặc.

Rốt cuộc sắc mặt trắng bệch của Tô Song Song đã trở lại tương đối tốt

một chút, hai tay Tần Dật Hiên nắm lấy bả vai của Tô Song Song, kéo cô
đứng lên, để cho cô ngồi vào trên ghế ở bên cạnh.

Anh nửa ngồi ở trước mặt Tô Song Song như cũ, khẽ ngửa đầu nhìn cô,

ánh mắt nhìn cô chuyên chú đầy vẻ cưng chiều. Chỉ có Tô Song Song thuộc
loại đại ngu đần, thì mới cảm thấy đây là ánh mắt của một người anh trai
đang nhìn em gái, bởi vì từ nhỏ Tần Dật Hiên đã nhìn cô như vậy.

"Hai người đang làm gì vậy?" Cánh cửa đột nhiên bị mở ra, kèm theo

giọng nói lạnh như băng, là một luồng gió lạnh buốt thổi vào. Tô Song
Song nghe thấy giọng nói lạnh như băng này...,cảm xúc đầu tiên là vui
mừng.

Ngay sau đó cô chú ý tới giọng điệu đối phương không chút thiện ý, theo

bản năng lại bắt đầu cảm thấy chột dạ, bởi vì cô phát hiện ra cái tư thế này
giữa mình và Tần Dật Hiên hiện tại không phải là rất đẹp mắt.

"Cái gì mà làm gì? Giống như anh đang nhìn thấy thôi!" Tần Dật Hiên

cho tới bây giờ cũng không đối phó cùng Tần Mặc, quay đầu lại nhìn thấy
Tần Mặc ở đó, anh cũng chỉ buông ra một câu như vậy, tất nhiên anh cũng
không đứng dậy.

Tần Mặc sải bước đi vào, trực tiếp đóng cửa lại. Trên vẻ mặt lãnh khốc

của anh tràn đầy vẻ mệt mỏi, tròng mắt cũng hiện đầy tia máu. Anh vừa sải
bước tiến đến, trực tiếp đi về phía Tần Dật Hiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.