NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 2265

Ông nội Tần gấp gáp đứng lên, vội vàng đuổi theo, kéo tay Tô Song

Song. Thoáng một cái, thân thể Tô Song Song lảo đảo, trực tiếp ngã ngồi
dưới đất. Ông nội Tần nôn nóng gấp gáp đuổi theo, bị mất đà choáng váng,
cũng suýt nữa thì ngã xuống theo cô.

Ông dùng sức hít một hơi, một lát sau mới bình phục lại nội tâm phập

phồng. Ông nội Tần gắng sức mới nửa kéo nửa túm đỡ Tô Song Song đứng
dậy.

"Song Song! Cháu làm cái gì vậy? Chuyện cốt yếu vẫn chưa trải qua,

chuyện này ông nội sẽ đè xuống, nhưng mà cháu và Tần Mặc thì bây giờ
không thể ở chung một chỗ nữa!"

Ông nội Tần tựa như hết sức cứng cỏi trong việc Tô Song Song không

thể ở cùng với Tần Mặc, nhưng ông vẫn không yên lòng lặp lại một câu:
"Dù sao thì hai đứa vẫn không nên ở chung một chỗ!"

Vào lúc này Tô Song Song đã hoàn toàn chìm vào trong thế giới riêng

của mình. Cô đã không còn nghe được, cũng như không nhìn thấy bất cứ
một điều gì nữa. Cặp mắt đã vô thần của cô cứ nhìn về phía trước, đầu óc
hoàn toàn trống rỗng.

Giờ khắc này Tô Song Song như đã hỏng mất rồi. Cô rất muốn gào khóc

một trận, nhưng lại cảm thấy ngay cả khí lực để khóc cũng không có nữa!
Lúc này, ngay cả động đậy một cái cũng cảm thấy mệt mỏi.

Ông nội Tần nói nửa ngày, thấy Tô Song Song cũng không hề có phản

ứng gì, ông cũng thật nóng ruột, bèn đứng dậy định đi gọi bác sĩ, nhưng Tô
Song Song lại kéo cánh tay của ông nội Tần lại.

Cô chậm rãi quay đầu nhìn sang ông nội Tần, máy móc hé miệng chậm

rãi nói: "Ông nội, ông cứ để cho cháu ở chỗ này yên tĩnh một lát, chỉ một
lát thôi, lập tức cháu sẽ tốt trở lại!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.