NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 227

Ngọt ngào kia trực tiếp len lỏi vào trong lòng cô, loại tình cảm vui sướng

không nói thành lời này khiến cô rất mãn nguyện, cô không ngốc, cô có thể
nghe được ý tứ trong lời nói của anh.

Tuy rằng cô và Tần Mặc tiếp xúc vẫn chưa lâu nhưng cũng có thể nhìn ra

được, anh chưa bao giờ làm chuyện vô dụng này, không nói lời vô nghĩa,
ngày hôm nay gặp mặt, cơ hội này cho cô, khẳng định anh đã quyết định từ
rất lâu.

Tô Song Song ngay lập tức cảm thấy Tần Mặc cũng không có gì không

tốt, cùng lắm chỉ là đôi khi cầm thú một chút.

Chính vì tính tình hai người đều quật cường nên mới dẫn đến tình trạng

không thể cứu vãn lúc đó. Cô và Tận Mặc cũng chẳng hận thù gì to tát, cô
lúc đó còn hối hận vì đã phát hỏa với anh, Tần Mặc đã như thế, cô nếu còn
rụt rè thì thật không hay.

Cơ hội này rất tốt, xem ra nếu cô không tích cực nhận lấy, cuộc sống sau

nãy sẽ chẳng vui vẻ gì, nghĩ như thế, Tô Song Song lại tiếp tục xoa bóp bả
vai Tần Mặc, khuôn mặt nhỏ nhắn như bừng sức sống.

“Mặc đại thần, Tần tiên sinh, Tần lão gia, về sau tôi sẽ phụ trách một

ngày ba bữa nấu cơm cho anh, hàng ngày đều dắt Như Hoa đi dạo, nhất
định sẽ rất chăm chỉ và cẩn thận. Anh nói xem, chức vị này, có vẻ khá thích
hợp với tôi?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.