NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 2418

Bạch Tiêu càng xem càng cảm thấy kinh hãi, khi đọc đến chữ cuối cùng,

anh hoảng hốt lui về sau vài bước, khi hai chân đụng vào giường, anh chợt
ngã ngửa người về phía sau, lá thư bay lên, phủ lên trên mặt của anh.

Phải thật lâu sau Bạch Tiêu mới có thể hồi thần trở lại, một lát sau, anh

thống khổ gầm nhẹ một tiếng, ngay sau đó nguyền rủa mắng lên: "Tại sao
lại để cho tôi được biết! Con mẹ nó!"

Ngay sau đó Bạch Tiêu thất thanh khóc rống lên, cho tới bây giờ anh

cũng chưa từng bao giờ toát ra cái vẻ yếu ớt như thế.

Cho đến nửa đêm, Bạch Tiêu mới chậm rãi tỉnh lại, anh phí sức chống đỡ

thân thể ngồi dậy, anh cầm lấy tờ giấy, vừa cẩn thận đọc lại một lần, cuối
cùng liền vo tờ giấy lại thành một cục, sau đó giống như phát điên ăn hết
rồi nuốt vào bụng trong.

Anh mệt mỏi tựa vào trên tường, một tay xoa mặt, cứ ngồi như vậy cho

đến khi trời sáng. Vào sáng sớm ở ngoài cửa vang lên hồi chuông cửa,
Bạch Tiêu giống như không hề nghe thấy vậy.

Một lát sau, Đông Phương Nhã đứng ở ngoài cửa sợ Bạch Tiêu đã xảy ra

chuyện gì, liền lấy chìa khóa vẫn thường giấu ở phía dưới chậu hoa bên
cạnh, sau đó mở cửa ra.

Cửa mở ra, trong nháy mắt, mùi rượu mùi thuốc lá trong phòng bốc lên

sặc sụa. Trong nháy mắt Đông Phương Nhã lập tức bịt lỗ mũi. Biệt thự của
Bạch Tiêu rất lớn, Đông Phương Nhã cứ phải đi tìm hết phòng này đến
phòng khác.

Cho đến khi cô tìm được đến căn phòng nhỏ cuối cùng chuyên làm

phòng chứa đồ, thì cô nhìn thấy Bạch Tiêu đang co rúc ở trong một góc.
Lúc này cả người Đông Phương Nhã cũng sửng sốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.