NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 2458

Lời Bạch Tiêu nói ngược lại đối lập với suy đoán lúc trước của Tần Mặc

và Tô Song Song, khí thế của Tô Song Song lập tức thấp xuống, ngay cả
cười cũng không cười được, cô theo bản năng đưa tay nắm tay Tần
Mặc.Tần Mặc vẫn nhìn nét mặt Bạch Tiêu, nghĩ tới nhiều năm với anh ta,
anh liếc mắt đã nhìn ra Bạch Tiêu đang nói dối, nhưng trong lòng Tần Mặc
ngược lại lo lắng, nếu như anh ta không phải vì chuyện này mà náo loạn
rạn nứt với anh, vậy rốt cuộc còn có thể bởi vì sao.

“Tôi lại không trở về nhà họ Chiến!” Tự tin của Tô Song Song vẫn rất

đầy đủ, nói xong trợn mắt liếc nhìn Bạch Tiêu, chỉ có điều không biết nên
nói cái gì nữa, mặc dù cô và nhà họ Chiến một đao cắt đứt, nhưng máu mủ
ruột thịt lại không thể bỏ đi, Bạch Tiêu đề phòng cô cũng phải.

“Song Song chúng ta đi.” Tần Mặc thấy cảm xúc của Tô Song Song bắt

đầu xuống thấp, không muôn dây dưa tiếp với Bạch Tiêu, cô vừa nói xong
liền nâng Tô Song Song lên khỏi mặt đất.

Anh ôm cả vai Tô Song Song đi ra bên ngoài, Tô Song Song quay đầu

trợn mắt liếc nhìn Bạch Tiêu, khi đi đến cửa, đột nhiên nghĩ tới điều gì.

Tô Song Song nhanh chóng trở lại, Bạch Tiêu vừa thấy, còn tưởng rằng

có hy vọng, lại bắt đầu được nước nở nụ cười: “Thế nào, hối hận?”

Tô Song Song ngay cả nhìn cũng lười nhìn Bạch Tiêu, nhanh chóng chạy

đến bên ghế sa lon cầm giỏ xách hôm qua đã sắp xếp kỹ lên, vung vẩy, lại
hùng dũng oai vệ khí thế bừng bừng đi theo Tần Mặc ra ngoài.

Trước khi đi Tô Song Song ném lại một câu cho Bạch Tiêu: “Trêu chọc

chơi!”

Trong nháy mắt Bạch Tiêu cảm thấy đầu mình cũng bắt đầu bốc lửa, anh

nhanh chóng quay về phía cửa, nhìn bóng lưng dứt khoát quát lên: “Tần
Mặc, hôm nay nếu như cậu ra khỏi căn nhà này trọ này, cậu sẽ không có gì
nữa! Cậu nghĩ kỹ chưa!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.