NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 2528

“Song Song…” Những lời này của Tô Song Song khiến Chiến Hâm

không nói được câu gì, cô rất mong Tô Song Song có thể tới nhà họ Chiến.
Mặc dù ở đó không yên bình nhưng phía sau có chỗ dựa là cả một gia tộc,
nói chung là tốt hơn rất nhiều.

“Em không thích! Em cũng chẳng mong chờ gì cả!” Tô Song Song nói

xong, ánh mắt không chịu khuất phục đi ra ngoài, kỳ vọng của cô dành cho
Chiến gia, sớm đã tan biến trong đêm tối sợ hãi đó, sớm đã trở thành oán
hận từ khi xương cốt của ba mẹ cô bị chia lìa rồi.

Bạch Tiêu đi đằng sau Tô Song Song, thấy Tô Song Song đang muốn ra

ngoài, không nhịn được khuyên một câu: “Nhị Manh Hóa, lát nữa Tần Mặc
sẽ tỉnh lại, em mang theo cái này thì có thể đi đâu chứ? Đừng quậy nữa!
Trời cũng tối cả rồi!”

Tô Song Song lại lau hai hàng nước mắt trên mặt, khi bước ra đến ngoài

sân của nhà Bạch Tiêu, cô đặt mông ngồi xuống ghế tựa, cũng chẳng nói lời
nào, cũng chẳng lộ ra cảm xúc gì.

Trong lòng của Tô Song Song không hề bình tĩnh đến vậy, cô cảm thấy

mình giống như sa vào một khu vực đầy sương mù, không tìm thấy lối ra
cũng chẳng nhìn thấy lối vào, sương càng lúc càng dày đặc nhưng cô có
một điều chắc chắn, chính là hiện giờ, trong khoảng thời gian này, cô
không thể đối mặt với Tần Mặc.

Bạch Tiêu thấy Tô Song Song bình tĩnh trở lại, anh ta ngồi xổm trước

mặt Tô Song Song, do dự một hồi, mới mở miệng nói: “Nhị Manh Hóa,
chuyện tai nạn xe cộ mà liên quan đến Tần Mặc, có thể đừng nói cho cậu
ấy biết không? Tôi sợ cậu ấy không chấp nhận nổi.”

Tô Song Song không hề đáp lại, Bạch Tiêu suy nghĩ rồi nói tiếp: “Lúc

đó, lão gia tìm cho cậu ấy một vài bác sĩ cố vấn tâm lý còn có nhà thôi
miên học.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.