NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 2774

giận vừa tức cũng có chút nuối tiếc.

Tần Mặc lái xe đến khu nhà trọ trước đây anh đã từng sống với Tô Song,

xuống xe, dựa vào cửa xe, ngẩng đầu nhìn lên cửa sổ, tay hơi run nhẹ đốt
một điếu thuốc.

Sáng sớm hôm sau, Tô Song Song thu dọn đơn giản, đi tìm Tần Mặc.

Tô Song Song đứng ở cổng bệnh viện, cầm điện thoại di động, bình tĩnh

thật lâu mới run run bấm số điện thoại thuộc nằm lòng này.

Ký ức sinh con ngày đó dường như lại dâng lên, cô sợ lại là một người

phụ nữ bắt náy, hình như điện thoại vừa kêu một chuông, đã truyền tới
giọng nói lạnh lùng của Tần Mặc: “Em đang ở đâu, anh đến đón em.”

“Tôi ở… ở cổng bệnh viện.” Tô Song Song vừa nói với Tần Mặc, vẫn

còn hơi mất tự nhiên, dù sao cô từ trước tới giờ chẳng ngờ rằng mình với
Tần Mặc lại có thể bình tĩnh như vậy, bình tĩnh tới mức giống như hai
người xa lạ vậy.

Tô Song Song vừa nói địa chỉ xong, Tần Mặc ở đầu dây bên kia đã tắt

máy. Tô Song Song mơ hồ nhìn điện thoại, nuốt nước miếng ực một cái, để
điện thoại trong túi quần.

Lúc này Tần Mặc vẫn đang ở bên ngoài nhà trọ, dập tắt điếu thuốc trong

tay, ho khan một tiếng, xoay người lên xe, trên nền đất rơi xuống tàn thuốc.

Tô Song Song đợi một lúc, xe của Tần Mặc đã ở trước mặt cô, Tô Song

Song hơi áy náy bước lên, ngồi ở ghế sau của xe.

Tần Mặc ngồi bên cạnh Tô Song Song, Tô Song Song theo bản năng

dịch lui về cửa xe, Tần Mặc chỉ liếc cô một cái, chẳng hề nói gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.