NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 2837

Trong nháy mắt Tô Song Song nói không ra lời, trái tim cô vẫn đập

nhanh như cũ, đập nhanh đến mức sắp nhảy ra khỏi lồng ngực rồi.

Giờ khắc này trong đầu Tô Dong Song vô cùng hỗn loạn, nếu Tần Mặc

nói ra chân tướng cái chết của ba mẹ cô không liên quan gì đến anh, vậy
bốn năm nay cô bỏ đi có nghĩa lý gì?

Lúc này Tần Mặc đã đi tới, anh nhìn Tô Song Song, ánh mắt hơi ửng đỏ,

gằn từng chữ một nói: “Năm đó anh kiểm tra ô tô, quả thực là không có vấn
đề gì.”

“Nhưng nội ứng của Âu Dương gia đã phá huỷ xe lúc anh đi khỏi, Tô

Song Song, cái chết của bọn họ không phải là do anh hại.”

Câu nói cuối cùng, giọng nói của Tần Mặc có chút nghẹn ngào, ba mẹ

của Tô Song Song không phải do anh hại chết, mà ba mẹ mình chết cũng
không phải do anh làm hại, tâm lý luôn bị tra tấn nhiều năm như vậy rốt
cục có thể nhẹ nhõm.

Tô Song Song theo bản năng lùi về phía sau một bước, một mấp máy

môi lúc lâu sau mới hỏi lại: “Thật sao?”

“Là do chính miệng ông ngoại của em nói, người làm hại họ năm đó anh

cũng tìm được rồi, Tô Song Song. Em còn muốn gả cho hắn sao?”

“Song Song, hai đứa bé của em anh sẽ coi như con của anh, trở về đi.”

Giọng nói của Tần Mặc hiện ra chút vô lực, một chút cầu xin, khiến Tô
Song Song nghe mà mềm lòng.

Nói đến đây Tần Mặc quay đầu nhìn Âu Dương Văn Nhân, ánh mắt vô

cùng lạnh lẽo, cắn răng nói: “Âu Dương Văn Nhân, anh phái người chặn tôi
trên đường, đây là ý gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.