NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 2871

Chiến Bảo Nhi càng nói thì càng kích động hơn, cả người cô ta đã có vẻ

điên khùng, Chiến lão gia thấy vậy thì thấp thỏm lo sợ, suýt chút nữa thì đã
đứng không nổi.

“Trong mắt của ông chỉ có Tô Song Song, ông cho rằng tôi không biết

sao, ông hờ hững với nó nhiều năm như vậy nhưng ông luôn ngầm đồng ý
cho Chiến Hâm đi giúp nó.”

“Thật ra thì người ông để ý nhất chính là nó, ông cũng đã có suy nghĩ

muốn giao cả Chiến gia này cho nó! Nhưng nó lại là cái thá gì chứ? Nó chỉ
là một đứa con hoang, một đứa con hoang khác họ!”

Chiến Bảo Nhi càng nói thì càng kích động hơn, Chiến lão gia nghe vậy

cũng trở nên kích động nhưng lúc này ông đã không thể nói gì được nữa,
chỉ có thể nghe mà thôi.

“Nó chẳng làm được gì cả, chỉ bởi vì nó là con của đứa con gái mà ông

yêu nhất? Chỉ vì mẹ nó là con của người phụ nữ mà ông yêu nhất? Một đứa
con hoang như vậy nhưng chỉ vì dòng máu trong người nó mà ông coi
thường sự cố gắng nhiều năm qua của chúng tôi!”

Chiến Bảo Nhi cười ha ha, ánh mắt lại lạnh lẽo, cây dao trong tay cô ta

cắt qua mặt của Tô Dục Tú, Tô Dục Tú lập tức đau đến nhíu mày nhưng
vẫn ngoan ngoãn không khóc.

Chiến lão gia đau lòng rồi đột nhiên đứng lên, phun ra một ngụm máu,

hét lên: “Mày là đứa hư hỏng! Tao không dạy được mày, tao không dạy
được mày!”

Mắt Chiến Bảo Nhi nhìn thấy máu thì càng thêm điên cuồng, cô ta cười

ha ha, Tần Mặc đứng ở ngoài cửa đã không nhịn được nữa, anh nhanh chân
bước vào, nhìn Chiến Bảo Nhi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.