NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 2884

Cuối cùng Tần Mặc cảm thấy phiền quá, quay đầu lại nhìn cô, không

nhịn được nói: “Nếu em muốn cái quần này, anh sẽ cởi ra cho em.”

“Em không muốn quần, em muốn anh!” Tô Song Song nói xong thì nắm

lấy bàn tay to của Tần Mặc, ý cười nơi khóe miệng vẫn không kiềm lại
được.

Lúc này đến lượt Tần Mặc sững sờ, có điều anh vẫn nhíu mày nhưng lúc

anh mở miệng thì giọng điệu đã mềm mại hơn nhiều: “Em xem anh ta là
anh trai, nhưng anh ta chưa bao giờ xem em là em gái cả.”

Tô Song Song cũng yên tĩnh lại, bàn tay đang nắm Tần Mặc hơi run, cô

nói lời thật lòng của mình: “A Mặc, em biết nhưng anh ấy chưa bao giờ hại
em cả, lần này vì cứu hai đứa bé, anh ấy cũng đã bị thương, về tình về lý
em đều không thể mặc kệ anh ấy được.”

Tô Song Song nói đến đây thì ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào mắt của Tần

Mặc, ánh mắt rất kiên định: “Sau lần này, nếu anh ấy có thể xem em như
em gái, chúng ta sẽ lui tới thường xuyên, nếu không thì không gặp nữa.”

Tần Mặc nghe được câu này thì mắt đã sáng lên, anh chưa bao giờ nghĩ

đến Tô Song Song sẽ ra một quyết định như vậy.

“Quyết định này đều tốt cho em và anh ấy, nếu em đã không thể đáp lại

được tình cảm đó, thì tốt nhất là để anh ấy nhanh chóng tìm được một nửa
khác của mình!” Tô Song Song nói đến đây thì nở nụ cười, cô có vẻ rộng
rãi hơn rất nhiều.

Tần Mặc gật đầu, xoay người lại rồi tiếp tục mặc quần áo, có điều đã

đồng ý: “Chắc một lát nữa anh ta mới tỉnh được, anh đi với em.”

“Ừ ừ! Đúng rồi A Mặc, anh ấy có ăn được cháo không vậy? Em có cần

đi làm không? A! Anh có ăn không? Ôi chao, em vẫn nên đi xem Bánh Bao
và Màn Thầu đã dậy chưa đã, nếu không thì Bánh Bao sẽ khóc…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.