NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 2907

buông tay ra, tiểu tử này ngay lập tức nhảy xuống sô pha, lại ra đứng ở chỗ
cũ.

Tô Song Song không nói gì, trong lòng cũng có chút tức giận, nhưng

nghĩ rằng bảo bối nhà mình nhất định không phải là đứa trẻ đánh nhau tùy
tiện, cô ngồi xổm xuống, ngang tầm mắt với Tô Dục Tú, kiên nhẫn hỏi:
"Dục Tú, rốt cuộc làm sao vậy? Sao con lại đánh bạn đấy?"

Tô Dục Tú chỉ vào Bánh Bao, dáng vẻ không dược tự nhiên, nhưng ánh

mắt lại tràn đầy lo lắng nhìn Tô Song Song, rốt cục cũng chịu mở miệng:
"Nó dám thơm Bánh Bao!"

Tô Song Song vừa nghe thấy, hơi sửng sốt, sau đó đập tay vào bàn! Cũng

cảm thấy bực tức, gào lên: "Thằng nhóc đó, vừa nãy mẹ có gặp mẹ của
thằng nhóc ở nhà trẻ không thấy nói năng gì, hóa ra là dám thơm Bánh Bao
nhà mình, thằng nhóc hư đốn này!"

Tô Song Song nói xong, hình như nhớ ra cái gì đó, lại ngồi xổm xuống,

nghiêm túc hỏi: "Dục Tú, vừa nãy ở nhà trẻ sao con không nói?"

"Chẳng lẽ chuyện em con bị người khác thơm lại để cho tất cả mọi người

đều biết sao?" Tô Dục Tú vừa nghe mẹ hỏi, liếc mắt nhìn Tô Song Song
một cái.

Tô Song Song nghĩ, lúc sau cũng gật đầu, đưa tay vỗ vai Tô Dục Tú:

"Mẹ không nói con nữa, con làm rất đúng! Nhưng về sau có người ức hiếp
em gái con, con có thể nói cho cô giáo, hoặc là về nhà nói với mẹ!”

Tô Song Song chưa nói xong, ánh mắt của Tô Dục Tú liền nhìn về phía

mẹ tỏ vẻ không bằng lòng, có vẻ biện pháp này của cô không có tác dụng.

Tô Song Song ngồi sụp xuống nền nhà, lắc đầu, than thở: "Chỉ trách

Bánh Bao nhà ta rất xinh đẹp, rất xinh đẹp mà thôi!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.