NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 3007

Chiến Hâm đột nhiên cảm thấy không ổn, thở dốc, cũng không nói được

cái gì nữa, lúc Ôn Noãn mở miệng, bỏ cái kim cài ở trên ngực xuống.

Chiến Hâm nhìn kim cài trước mặt, chỉ cảm thấy hô hấp càng lúc càng

nhanh, tâm trạng cũng cảm thấy khó chịu, năm đó, năm đó cũng chính là
như vậy, bọn họ cũng bị người ta chỉ trỏ, sau đó Nhâm Trạch liền vứt bỏ cô.

Chiến Hâm nuốt nước miếng, cấm lấy cái kim cài đó của Ôn Noãn nắm

thật chặt, cô đau đớn khẽ nhíu mày lại.

Ôn Noãn vừa nãy còn cười, giờ lại cảm thấy lo lắng, xem tay của Chiến

Hâm, Chiến Hâm hất tay cậu ra, giận dữ hét: "Anh đi đi, còn giả bộ làm gì
nữa?"

Ôn Noãn hơi sửng sốt, đột nhiên hiểu ra được, lại bắt đầu nở nụ cười,

cười nhìn Chiến Hâm, không biết vì sao lại tức giận như thế.

"Đồ ngốc, anh vốn dĩ là muốn xin thôi việc, dù sao anh đến đây chỉ là vì

gặp em, bây giờ mỗi ngày đều có thể nhìn thấy em, anh vẫn nên quay lại
với công việc ngày trước thôi, dù sao đó cũng là khách sạn của anh, ông
chủ lại không quay về, công nhân đều nghỉ việc rồi!"

"Hả?" Chiến Hâm sửng sốt, phản ứng lại, có chút ngượng ngùng, muốn

phát cáu nhưng nghĩ một lúc, sau đó lại nhào vào lồng ngực của Ôn Noãn,
Ôn Noãn ngừng một chút, đưa tay ôm trọn người Chiến Hâm, trước mặt
bao người, quan hệ của bọn họ không cần nói cũng đủ để tuyên bố cho mọi
người biết rồi.

Có lẽ bây giờ cô vẫn chưa hoàn toàn yêu người đàn ông này nhưng cô

biết, cái ôm của người đàn ông này rất quan trọng với cô, vậy là đủ rồi!

Chiến Hâm nghĩ đến đây, những ánh mắt kinh ngạc nhìn từ bốn kia dần

dần biến thành sự ngưỡng mộ, cô còn hơi mỉm cười, ôm chặt Ôn Noãn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.