NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 3062

“Điều này…” Lúc này ánh mắt của tât cả mọi nguời đều hướng dến

Chiến lão gia, Chiến lão gia cũng hơi hoảng, than thở nhỏ: “Chắc là không
sao đâu… Ông cũn không biết nữa! lúc sinh ba con, ông đang dốc sức đi
làm bên ngoài, lại chẳng có kinh nghiệm gì!”

Mọi nguời vừa nghe, ánh mắt tràn đầy thất vọng, trong nháy mắt lại quay

đầu, ai nấy lại căng thẳng.

Đột nhiên trong phòng sinh truyền đến một tiếng khóc to, tất cả mọi

người trong nháy mắt hồi hộp dõi theo, khaonhr khắc cửa mở ra, Tần Mặc
một phen đẩy cửa, lúc nhìn thấy Đông Phương Nhã, Tần Mặc vội hỏi:
“Song Song sao rồi?”

Đông Phương Nhã bỏ khẩu trang ra, cười nói: “Mẹ tròn con vuông rồi!

Là con trai nhé!”

“Song Song!” Tần Mặc nghe thấy câu mẹ tròn con vuông xong, trong

nháy mắt liền đi vào, lúc nhìn thấy Tô Song Song toát mồ hôi đầy đầu,
nhưng miệng vẫn cong lên, Tần Mặc lại có thể vui mừng oà khóc.

Hắn nhìn Tô Song Song, sau đó sợ hãi: “Song Song, sau này sẽ không để

em chịu khổ nữa đâu!”

Tô Song Song cực kỳ yếu ớt, nhưng nghe thấy lời nói của Tần Mặc,

không nhịn được mà nở nụ cười, cô đang muốn nói gì đó, ánh mắt nhìn
quanh cửa, nhìn thấy từng người từng người đang nhìn cô, đang vây quanh
cô.

Bánh Bao, Màn Thầu, ông ngoại, Tần Dật Hiên, Tô Noãn, Bạch Tiêu,

Đông Phương Nhã, Lục Minh Viễn, Tô Mộ, Chiến Hâm còn có Ôn Noãn,
đương nhiên quang trọng nhất vẫn là Tần Mặc đứng đó không xa.

Nhìn những người này, biểu cảm trên mặt Tô Song cực kỳ hạnh phúc,

bỗng chốc thằng bé nằm bên cạnh dường như cảm nhận được liền “Oa!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.