"Không có nóng? Vậy tại sao anh lại mê sảng gì thế?"
Tô Song Song nhìn bộ dáng nghiêm túc của Tần Mặc, cho rằng tên cầm
thú này nhất định là đã bị cô kích thích quá độ rồi, chắc chắn tinh thần đang
xảy ra vẫn đề, trong mắt nhanh chóng hiện vẻ thương cảm.
Cô suy nghĩ một chút, lựa lời an ủi anh: " Anh đừng tự gây áp lực cho
mình quá, yên tâm đi, tôi từ trước đến giờ vẫn luôn tốt bụng sẽ tha thứ cho
hành vi tối qua của anh. Sau này tôi cũng sẽ không tìm đến anh để gây
phiền toái nữa, nếu anh muốn, tôi còn có thể đi tìm bạn gái anh để giải
thích hộ anh."
Tô Song Song nói xong cũng tự thấy bản thân mình thật sự quá cao
thượng. Trong mắt Tần Mặc dần hiện ra chút không kiên nhẫn, anh từ trước
đến giờ chưa bao giờ muốn nói nhiều, liền đi thẳng vào vấn đề: "Ông tôi bị
bệnh, muốn tôi kết hôn, cô đã phá hỏng hôn sự của tôi, hẳn cũng nên bồi
thường lại chứ!"
"!" Tô Song Song ngàn lần, vạn lần đều không nghĩ tới Tần Mặc lại vô sỉ
như vậy. Rõ ràng là cô tốt bụng giúp anh ta thoát khỏi người phụ nữ kia, thế
nào lại thành cô là người phá hỏng hôn sự của anh ta?
Đây là cái loại logic gì thế?
"Tôi khinh! Anh còn có thể vô sỉ hơn nữa được không?"
Tô Song Song tự ý thức được bản thân vẫn còn đang đi nhờ xe của người
ta, hết sức đè nén tâm trạng của mình lại, lời nói đã rất cố gắng uyển
chuyển hơn một chút. Thế nhưng tên cầm thú này quả thực đã khiến cô đạt
đến mức giới hạn rồi, Tần Mặc này thực sự quá bất thường. Nếu không tại
sao anh ta luôn để người khác gọi mình là Tần thiếu, không phải Tần thiếu
nghe rất giống cầm thú sao, con người này để chỉ số thông minh đi đâu hết
rồi.