NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 422

Âu Dương Minh hiểu rõ nghi ngờ của Tô Song Song, một bên đỡ cô đi

vào phòng cà phê, một bên giải thích nói: "Nơi này ban ngày thì không mở
cửa, ban ngày nó chỉ là một căn phòng nhỏ bình thường, nên có thể cô
không chú ý tới."

Tô Song Song nhích tới gần nhìn một chút, liền biết Âu Dương Minh tại

sao nói như vậy, phòng cà phê quả thật chỉ là một căn phòng nhỏ bình
thường, nếu như không phải nhờ những thứ trang trí kỳ diệu này, người đi
qua sẽ nghĩ đây chỉ là một căn nhà gỗ bị bỏ hoang.

Tô Song Song xem bên trong nhìn một chút, lại không thấy bất kỳ ai, cô

không nhịn được nhẹ kêu một tiếng: "Có ai không? Khách đến thăm!"

Đáp lại cô chỉ là tiếng vang trống rỗng, Tô Song Song thật bối rối, đêm

nay tiệm mở cửa, thế nào chủ tiệm còn không ở đây, hơn nữa chỗ này đẹp
như vậy sao có thể không có khách.

Cô quay đầu nhìn khuôn mặt đầy nét cười của Âu Dương Minh, chẳng lẽ

là hôm nay đóng cửa.

Âu Dương Minh trầm mặc như trước không nói, đặt Tô Song Song ngồi

ở bàn giữa, cô không nhịn được tò mò, đánh giá xung quanh.

Phòng cà phê chỉ có năm chiếc bàn, cô ngay ngắn ngồi chính giữa, ánh

đèn đỏ thắm như hoàng hôn chiếu xuống, tự nhiên cũng làm người ta thấy
ấm áp.

Ánh đèn mơ hồ khiến căn nhà có cảm giác thần bí, Tô Song Song thu

tầm mắt lại mới phát hiện Âu Dương Minh không biết lúc nào đã đứng
ngay phía trước sau quầy ba.

Anh nhìn Tô Song Song khẽ mỉm cười, liền cúi đầu xuống, bắt đầu loay

hoay trong tay đủ loại rượu, dáng vẻ thu hút, thần thái hết sức nhu hòa, ánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.