NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 56

nhất, cho dù là một con cóc xấu xí cũng có làm cho cô cảm giác được thế
giới xung quanh rất bình yên.

Tần Mặc thấy Tô Song Song nhận ra mình, buông bàn tay che miệng cô

ra, ghét bỏ chùi tay lên áo cô sau đó liền buông lỏng cổ tay cô ra.

Tô Song Song lấy lại tự do, liền vội vàng chạy đến bên cạnh chiếc đèn

bàn tích điện của anh, giờ khắc này cô trở nên vô cùng ngoan ngoãn lặng lẽ
ngồi dưới nguồn sáng.

Tần Mặc nhìn lướt qua bên ngoài, thấy hành lang rất im lặng, đoán rằng

mạch điện khu nhà trọ xảy ra vấn đề, liền tựa vào cửa, nhìn Tô Song Song
ngồi xổm bên cạnh đèn bàn, hỏi một câu: “Cô sợ tối?”

Tô Song Song sợ Tần Mặc đuổi cô đi, vội vàng dùng sức gật đầu, sau đó

ngẩng đầu bày ra một vẻ vô cùng đáng thương nhìn anh, như một chú mèo
nhỏ đáng yêu.

Tần Mặc bày ra bộ dáng thản nhiên, làm như mọi chuyện đều không liên

quan đến mình, Tô Song Song ngay lập tức đoán ra anh muốn nói gì, nhất
định là anh chẳng quan tâm đến chuyện của cô.

Cô bày ra một bộ dáng chết không biết xấu hổ, mở to mắt nói: “Muốn tôi

ra ngoài, có hai lựa chọn. Một là đem đèn bàn cho tôi mượn, hai là tôi sẽ ở
ngoài gõ cửa cả đêm!”

Tần Mặc thoáng suy tư một chút, sau đó xoay tay đóng cửa lại, đi vào

nhà rồi ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh cái bàn, tiếp tục cúi đầu nhìn vào
văn kiện, giống như trong phòng hoàn toàn không có Tô Song Song.

Tô Song Song thấy Tần Mặc không đuổi cô đi nữa, trong lòng âm thầm

cảm kích, liền nhu thuận dựa vào cái bàn ngồi xổm xuống.

“Cô cuối cùng cũng có điểm giống với phụ nữ bình thường.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.