NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 659

Những lời này, đúng là Tần Mặc không thể chối cãi, dừng lại một chút,

Dương Hinh lại lộ ra bộ dáng e thẹn ngọt ngào tươi cười kéo anh. Cô ngẩng
đầu lên, ánh mắt trong suốt, chẳng qua đôi mắt ánh lên bởi vì trong mắt
đang ẩn chứa nước mắt.

“Anh Mặc, chúng ta mau đến Ôn Tuyền đi, nếu chậm, để cô Tô chờ lâu

sẽ dễ dàng nghi ngờ.” Tần Mặc không nói gì, tùy ý để Dương Hinh kéo
mình đến Ôn Tuyền.

Sau khi Tô Song Song tỉnh lại đã là buổi tối, cô mở to mắt, liền thấy

gương mặt Tô Mộ đang phóng đại trước mắt.

Tô Song Song hoảng sợ tới mức ngã về phía sau, lúc cơ thể ổn định mới

biết trước mặt là Tô Mộ. Bàn tay nhỏ bé của cô vỗ vỗ ngực, cổ họng khàn
khàn oán trách nói: “Tô Tô, tại sao cô… A…”

Vừa mở miệng, Tô Song Song đã cảm thấy miệng mình đau gần chết,

theo bản năng cô đưa lay lau một chút, lập tức hoảng sợ nhìn chung quanh
tìm gương.

“Tô Tô Tô Tô Tô!! Miệng của tôi làm sao vậy? Tại sao lại sưng lên?” Tô

Song Song cầm chiếc gương nhỏ trên đầu giường, soi bên trái rồi qua bên
phải, vẻ mặt hoảng sợ, cô không thể hiểu tại sao sau khi ngủ dậy, miệng cô
liền biến thành lạp xưởng như vậy?

Tô Mộ khẽ đảo mắt, vỗ trán suy nghĩ nói: “Cái đó, lúc cô té xỉu, miệng

chạm đất trước!”

“Gì cơ?” Tô Song Song không thể tin được la to một tiếng. Vẻ mặt khinh

thường liếc nhìn bộ dáng ngốc nghếch của Tô Mộ như muốn nói: cô đang
lừa dối kẻ Nhị Ngốc đây à.

“Mặt chạm đất thì cái mũi đụng trước!” Tô Song Song cau mày, chất vấn

Tô Mộ, cô cảm thấy chuyện này thật kì lạ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.