NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 921

"Cũng coi như là cướp được." Tần Mặc vô vị giải thích một câu, không

biết vì sao, nhưng Tô Song Song chen vào như vậy, cơn giận do Tần Dật
Hiên khơi lên hình như cũng tan đi không ít.

"Cái gì?" Tô Song Song vừa nghe là cướp, sợ đến bật người rụt vai, vừa

vội vã cuống cuồng nhìn đằng sau một chút, rất sợ có xe cảnh sát đuổi theo
bọn họ, cô không muốn vào cục cảnh sát ngồi lần nữa đâu!

Tô Song Song ngoảnh đầu lại thấy Tần Mặc thờ ơ, vẻ mặt không chút lo

lắng, vội vàng mở miệng nói: "Vậy mau mau trả xe lại đi!"

Đối với việc Tô Song Song đào bới tận gốc rễ vấn đề, Tần Mặc chỉ cảm

thấy đau đầu, anh im lặng thở dài: "Trước khi cướp xe đã nói với người
quen, cậu ta sẽ không báo cảnh sát."

Quả tim Tô Song Song như ngồi trên núi lửa, tuy Tần Mặc đã nói như

vậy, thế nhưng Tô Song Song vẫn không quá yên tâm.

Mãi đến khi Tần Mặc dừng xe dưới khu nhà trọ, ôm cô lên lầu, cô ngồi ở

trên giường, đợi một hồi, cũng không có cảnh sát tới cửa, mới lấy lại tinh
thần từ trạng thái hết sức lo sợ.

Tô Song Song xoay xoay tròng mắt, thấy bộ dạng tức sùi bọt mép của

tiểu cầm thú, có phần chột dạ.

Cô ha ha cười khan một tiếng, Tần Mặc không trả lời lại Tô Song Song,

xoay người cầm lấy hộp y tế trên bàn, đặt bên cạnh chân cô.

Tô Song Song bị lăn qua lăn lại như vậy, mặc dù cổ chân hơi đau, nhưng

không đến mức khó khăn như thế, chỉ có cảm giác sưng phồng ê ẩm khó
chịu.

Tô Song Song vừa muốn cúi người xuống mở hộp thuốc ra, Tần Mặc đã

nửa ngồi nửa quỳ trước mặt cô, cởi giày cô ra, nghiên cứu đôi vớ trên chân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.