NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 96

Anh vừa định đem đồ vật như đồ chơi này từ trên người giật xuống, Tô

Song Song tựa nhìn ra ý đồ của anh, trực tiếp đè tấm chăn lên trên, quay
đầu theo dõi anh, hàng lông mày nhỏ chăm chú nhíu lại.

Tô Song Song cảm thấy cô cần phải nói rõ một lần lập trường của mình,

giảm bớt sự hiểu lầm của Tần Mặc, cho rằng cô có ý đồ không tốt.

Cô hắng giọng một cái, tự cho là rất có khí thế nói: “Tôi nói cho anh biết,

Tần Mặc, đừng cho là tôi hôm nay lấy ân báo oán chăm sóc anh thì thù hận
của hai ta đã hoàn toàn xong.”

“Anh mơ đi! Điều ấy hoàn toàn không có khả năng!” Tô Song Song mới

mở miệng, hơi có vẻ kích động, nhìn nước miếng của mình tung tóe trên
mặt Tần Mặc, nhìn đầu lông mày anh nhăn lại, vẻ mặt vô cùng chán ghét.
Khí thế của cô giống như quả bóng bị đâm thủng , nhanh chóng nhẫn nhịn
đi xuống.

Tô Song Song bĩu môi, mặc dù có chút chột dạ, vẫn kiên trì như cũ bày

ra lập trường của mình: “Tôi là quân tử, cho nên hôm nay sẽ không giậu đổ
bìm leo, nhưng chờ đến khi anh khỏe hơn, anh chờ đó, tôi sẽ không để
yên.”

Tô Song Song sau khi nói xong liền như cũ gắt gao đè nặng Tần Mực, sợ

hắn nổi giận. Nhưng chờ đợi trong chốc lát lại không thấy Tần Mực có bất
kỳ hành động gì.

“Hả…”

Ngay tại thời điểm Tô Song Song ngu ngơ nhìn chằm chằm vào Tần

Mặc, Tần Mặc đột nhiên trong mũi hừ ra một tiếng, Tô Song Song sợ tới
mức ngay lập tức nhảy dựng lên, lui về sau vài bước, làm ra tư thế phòng
bị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.