NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 970

Tần Dật Hiên cảm giác được động tác nhỏ của Tô Song Song, chỉ thấy

cô ngước đầu, ánh mắt long lanh, chỉ ngón tay nhỏ nhắn chỉ bên cạnh mình.

Bộ dáng đáng yêu mang theo sự khẩn cầu này, giống như khao khát chủ

nhân hãy vuốt lông thú cưng, làm cho lòng Tần Dật Hiên ngưa ngứa, một
màn này chiếu thẳng vào đầu Tần Dật Hiên, suýt nữa cảm xúc anh vất vả
ép xuống lại vọt ra ngoài.

Thế nhưng năm năm qua thứ Tần Dật Hiên học được nhiều nhất chính là

sự kiên nhẫn, dù lòng anh đã sôi trào mãnh liệt, nhưng mặt vẫn mang nụ
cười cưng chìu, anh ngồi cạnh Tô Song Song.

Thân thể ấm áp của Tô Song Song dán vào người Tần Dật Hiên, nụ cười

nơi khóe miệng anh sâu hơn, điện thoại đã được kết nối, thế nhưng Tần Dật
Hiên vẫn không nói chuyện, đầu bên kia thư kí nơm nớp lo sợ cứ chờ như
vậy.

Tần Dật Hiên liếc mắt nhìn nụ cười trên mặt Tô Song Song, lúc này mới

làm bộ như điện thoại vừa được kết nối, mở miệng dặn dò: "Lát nữa gọi tất
cả những người đang thực tập đến..."

Tần Dật Hiên nhìn cột mốc đường bên cạnh, chậm rãi nói tiếp: "Đường

số một Vệ Hà." Tần Dật Hiên suy nghĩ rồi một chút rồi nói thêm: "Không
cần kiểm tra thẻ của bọn họ, có thể đi thẳng đến đây báo cáo, hôm nay
không tính thời gian làm việc."

Cô thư kí ở đầu bên kia điện thoại đã hoàn toàn hóa đá, vội vàng dạ một

tiếng, tay cũng không nghỉ ngơi, vội lật tìm danh sách nhân viên thực tập.

"Thời gian tập hợp là... mười giờ, coi như ngày đầu tiên huấn luyện, cứ

như vậy đi, tạm biệt." Tần Dật Hiên nói xong, cúp điện thoại ngay lập tức.

Tần Dật Hiên vừa trở về nước, được lên bổ nhiệm được mấy ngày, thư kí

cũng mới bị phân vào làm cho Tần Dật Hiên cách đây vài ngày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.