NĂM THÁNG VÔ ĐỊNH- GẶP EM NGÀY XUÂN PHÂN - Trang 101

“Em nghĩ chúng ta có thể ra khỏi đây không?”

“Tất nhiên là có thể!” Không lẽ hắn muốn ở đây mãi?

An Thực khẽ cười “Tôi thì thích ở đây hơn.”

Diệp Dao đã đoán đúng, thật là đồ bệnh hoạn “Chú có sở thích làm

người rừng à?”

“Tôi là thích được ở cạnh em...”

Diệp Dao khẽ nhíu mày, dù bất cứ lúc nào hắn cũng có thể đùa giỡn

được sao? Cô liền đổi đề tài “Tôi... có chuyện muốn hỏi chú!”

“Chuyện gì?”

“Chú.... có liên quan đến những vụ buôn ma túy không?” Dù bên cảnh

sát nói rằng An Thực là kẻ đứng đầu trong việc vận chuyển các hàng cấm,
nhưng cô vẫn muốn chính miệng hắn nói ra. Bởi vì, lúc nhỏ cô đã thấy hắn
từng cảnh cáo người trong “Nguyệt” không được dính dáng đến ma túy?

An Thực mỉm cười, di chuyển ngồi xuống cạnh cô, giọng nói có chút

lạnh lùng “Mấy chuyện thất đức như buôn bán ma túy, tôi không hứng
thú!”

Diệp Dao trong lòng an tâm, nhưng vừa nghe câu tiếp theo, nụ cười

trên khuôn mặt liền biến mất “Tôi đơn giản chỉ buôn vũ khí.”

Cô trừng mắt, gằn giọng “Buôn vũ khí còn tệ hơn ma túy.”

Hắn cười nhạt “Ma túy khiến con người chết dần chết mòn trong đau

đớn, còn vũ khí, chậc, một nhát là chết. Em thấy cái nào thoải mái hơn?”

“...” Được rồi, cô không đôi co với hắn nữa, người đàn ông này, dù cô

có nói gì hắn vẫn có thể đáp trả, không những thế, điệu bộ còn rất lưu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.