NĂM THÁNG VÔ ĐỊNH- GẶP EM NGÀY XUÂN PHÂN - Trang 11

"Chào cô bé, quà cho con." Hai người đưa ra hộp quà màu đỏ, An Dao

nhận lấy cảm ơn, vẻ mặt hiện lên tia trông chờ An Thực, đáng tiếc, hắn
lạnh lùng nói "Chú quên rồi."

Bọn họ nghĩ, An Dao sẽ thất vọng nhưng ngược lại, cô cười tươi đáp

"Chỉ cần chú nhớ sinh nhật của con là đủ."

An Dao không cần quà của hắn, chỉ cần mỗi năm có An Thực bên

cạnh, hắn sẽ cùng cô đón sinh nhật. Bảy năm ở đây, cô dần nhận ra, mình
đối với hắn không chỉ đơn giản là ân nhân, mà còn nhiều hơn như thế.

Lăng Nghị thì thầm "Cậu rõ ràng có mua quà."

"Tôi muốn Dao nhi bất ngờ."

"Thật ấu trĩ." Lăng Nghị lạnh lùng buông ra một câu, sao phải màu mè

như thế? Tặng quà xong rồi, anh cũng không nên làm phiền gia đình người
ta, nên lôi Phong Duật Nam đi về, dù hai người muốn ở lại thì An Thực
cũng sẽ đuổi.

An Dao từ trong bếp đi ra chỉ còn mỗi An Thực đã cởi áo khoác, nhíu

mày nói "Chú Lăng và Chú Phong đâu rồi? Bọn họ không ở lại dùng cơm
sao?"

An Thực "ừ" nhẹ một tiếng, sau đó kéo cô vào bếp.

"Chú, con muốn học nấu ăn."

"Không cần, nếu muốn, con cứ gọi đầu bếp Thẩm."

"Nhưng con muốn sau này nấu cơm cho chú."

An Thực ngạc nhiên, khóe môi cong lên, ôn nhu nói "Được." Chỉ cần

việc cô muốn làm cho hắn, hắn tuyệt không từ chối. Lúc trước, cô muốn
học võ để bảo vệ hắn, bây giờ lại muốn nấu ăn. Thật không uổng công hắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.