NĂM THÁNG VÔ ĐỊNH- GẶP EM NGÀY XUÂN PHÂN - Trang 112

*Bốp....

“Tại sao, chú, không tránh?” Diệp Dao ngẩn người, cô lỡ tay chạm

vào vết thương của hắn rồi. Nhìn xem, máu đang chảy.

An Thực khẽ nhíu mày “Lực của em mạnh như vậy, nếu tôi tránh, em

sẽ bị thương.”

Diệp Dao im lặng, quả thật, nếu hắn tránh, mặt của cô, sớm đã hôn đất

rồi. Diệp Dao nhìn vết thương, liền thở dài một hơi, được, coi như vì vết
thương, tha cho hắn. “Để tôi xem vết thương, xin lỗi...”

“Không sao.” An Thực nói, khi Diệp Dao chăm chú nhìn vết thương,

khóe môi hắn liền nâng lên một nụ cười lưu manh... --

Vết thương vì bị động mạnh, lại bị hở, Diệp Dao không còn chiếc áo

khác, nghĩ một chút, đành giơ tay xé áo.

Nhưng An Thực kịp thời cản lại “Em làm gì vậy?”

“Xé áo.”

“Không cần.” Dứt lời, tự lấy áo của mình xé làm đôi “Tôi ở trần thì

không sao, nhưng nếu em không mặc áo, tôi sợ mình không kìm chế được.”

“Chú không thể nghiêm túc hơn được sao?” Diệp Dao gằn giọng. Cô

sắp bị hắn chọc cho tức chết rồi.

“Tôi đang cực kỳ nghiêm túc.”

Diệp Dao mím môi, bị hắn cả ngày xoay vòng vòng khiến cô sắp phát

hỏa, An Thực, nghe đến hai chữ này, đủ khiến cô muốn đập nát một thứ gì
đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.