NĂM THÁNG VÔ ĐỊNH- GẶP EM NGÀY XUÂN PHÂN - Trang 111

không nghĩ nữa. An Thực nhìn một màn biểu cảm đa dạng của cô, đành
phải nén cười.

Một lúc sau, hai con cá nướng đã hoàn thành, mùi thơm lan tỏa khắp

hang, Diệp Dao đưa cho An Thực một con, còn mình thì vừa thổi vừa ăn.
Ha, không ngờ, cô cũng có lúc như vậy, cùng một lão đại khét tiếng ngồi co
ro trong hang ăn cá nướng, dáng vẻ thật tức cười.

Đột nhiên An Thực vươn tay về phía cô khiến Diệp Dao giật mình,

tránh sang một bên “Làm gì vậy?”

“Mặt em bị bẩn.” An Thực nhàn nhã cất tiếng, dùng tay lau vết than

bên má phải.

Diệp Dao có chút bối rối, hất tay hắn ra, tiếp tục ăn, nhất quyết không

nhìn hắn.

An Thực biết rõ Diệp Dao thích đồ nướng, sở thích của cô cũng không

cao sang rất đơn giản, mọi tính cách liên quan đến cô An Thực đều nắm rõ
trong lòng bàn tay. Trước khi đến Hồ Nam đã sai người đi thám thính và vẽ
bản đồ thật chi tiết về khu rừng này, nên chỉ cần hắn muốn sẽ biết nơi nào
có thức ăn, nơi nào có nước.

“Dao nhi, mặt em dính bẩn nữa kìa.”

“Hửm? Ở đâu?” Diệp Dao quay đầu, nhíu mày hỏi.

Vừa quay lại, liền bị An Thực hôn bất ngờ, không kịp tránh, hơn nữa

còn bị hắn liếm khóe miệng. Diệp Dao như tượng đá bất động, còn An
Thực thì vui vẻ, liếm môi một cái, vẻ mặt rất lưu manh “Sạch rồi.”

Mặt mày cô đen như than, chĩa cành cây về phía An Thực, quát lớn

“Tên khốn An Thực, tôi đánh chết chú!” Rồi trực tiếp đánh mạnh vô tình
trúng vai phải của hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.