NĂM THÁNG VÔ ĐỊNH- GẶP EM NGÀY XUÂN PHÂN - Trang 109

Lời nói ra, chính bản thân còn thấy ghê sợ. Đúng là đồ biến thái An

Thực. Khóe môi hắn giương lên rất thỏa mãn, xắn ống quần lên, đứng phía
sau Diệp Dao, tay trái cầm lấy tay cô giơ cao, khiến Diệp Dao giật thót
“Làm gì vậy?”

“Dạy em bắt cá.”

“Tự chú... ưm... anh làm không được sao?”

An Thực không trả lời, nắm chặt lấy tay cô, ở khoảng cách này, Diệp

Dao có thể nghe rõ nhịp tim bình ổn của hắn cùng hơi thở thanh lanh khiến
tim cô đập thình thịch, chỉ sợ hắn có thể nghe được. An Thực như bao trọn
lấy cơ thể Diệp Dao, tuy cô không phải dáng người quá nhỏ bé, nhưng
đứng trước một người cao lớn như hắn thật sự giống như bị thu nhỏ.

An Thực im lặng quan sát dưới suối, sau đó nhanh tay đâm thẳng cành

cây nhọn xuống đáy xuyên qua thân con cá. Diệp Dao kinh ngạc, chỉ một
lần duy nhất đã bắt được hơn nữa còn rất nhanh chóng.

Diệp Dao giơ cành cây lên, vui mừng quay lại, đúng lúc An Thực vừa

cúi xuống, khiến hai người vô tình chạm môi. Diệp Dao trợn tròn mắt, lập
tức lùi lại, lại bị An Thực giữ chặt, khóe môi nâng lên nụ cười nhạt “Là do
em đấy nhé.” Sau đó trực tiếp hôn cô.

Diệp Dao muốn đẩy ra nhưng cư thể hắn như tường thành không nhúc

nhích, ngược lại nụ hôn càng lúc càng mãnh liệt. Đột nhiên, Diệp Dao
không phản kháng nữa, mà im lặng phối hợp với An Thực, bàn tay vô thức
nắm chặt lấy áo hắn.

An Thực rất hài lòng khi Diệp Dao ngoan ngoãn như vậy, hôn một lúc

lâu mới lưu luyến rời môi Diệp Dao, cô đứng thở dốc, định hình lại, vội
đẩy hắn ra. Đưa tay che miệng “Đồ biến thái, chú đang làm gì vậy hả?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.