NĂM THÁNG VÔ ĐỊNH- GẶP EM NGÀY XUÂN PHÂN - Trang 125

An Thực vẫn bình tĩnh, không hỏi cũng biết đã xảy ra chuyện gì, hắn

gật đầu nắm tay Diệp Dao bước đi. Cô nhìn hắn và đám người kia, mãi suy
nghĩ nên không để ý mình đang được dắt đi. Nếu cô đoán không sai thì
Đoàn Khiệm Luân muốn nhân cơ hội này để bài trừ An Thực và "Nguyệt"?
Vậy chẳng phải, Thượng Hải lại nổi bão?

Diệp Dao chợt nhớ đến một việc, liền cất tiếng hỏi "Chúng ta lên bằng

cách nào? Thả dây xuống sao?"

An Thực nhếch môi cười, sau đó chỉ tay lên trời "Trực thăng!"

Lời vừa dứt, ở trên không vang lên tiếng roto rất lớn, gió mạnh cũng

nổi lên. Diệp Dao đưa mắt nhìn, quả thực có trực thăng, không chỉ một mà
tới ba chiếc? An Thực,rốt cuộc nhà hắn có bao nhiêu vũ khí?? Trên trực
thăng thả mấy cái thang làm bằng dây thừng xuống, An Thực vươn tay ôm
lấy hông cô khiến Diệp Dao giật mình muốn đẩy ra, hắn điềm nhiên nói
"Nếu em muốn ở đây thì không cần theo tôi."

"Tôi, tôi có thể tự lên." Ở đây có nhiều người như vậy, hơn nữa cô là

cảnh sát, bọn họ là tội phạm. Để bọn họ thấy cô tay trong tay với An Thực,
không phải quá mất mặt sao?

"Ở đây có bao nhiêu người? Em muốn tốn thời gian?"

Diệp Dao mím môi im lặng, khẽ liếc nhìn những người xung quanh,

đúng là không ít. Đành im lặng an phận, An Thực lắc đầu cười thầm, nắm
lấy sợi dây rồi ra lệnh. Dựa theo đó, từng người từng người một nắm lấy
sợi dây, rất nhanh bọn họ đều tiếp đất an toàn. Sát mép vực có vài chiếc xe
chờ sẵn.

A Đông cất tiếng "Anh dùng trực thăng rời khỏi đây trước sẽ nhanh

hơn."

"Được, đi thôi Dao nhi..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.