NĂM THÁNG VÔ ĐỊNH- GẶP EM NGÀY XUÂN PHÂN - Trang 172

Du Phong cất tiếng "Sở trưởng, chính ông nói sẽ đưa chị Diệp đi trong

ngày mai, gấp gáp như vậy, ngoài ông ra, còn ai nữa chứ?"

Rầm... Sở trưởng bị chọc cho tức điên lên, ông đập mạnh xuống bàn,

cao giọng quát "Các người điên sao? Bọn người các cậu nghĩ tôi là ai? Nói
không chừng chính đồng bọn của cô ta đã giở trò. Nhìn xem, bây giờ cô ta
đã biến mất. Còn không mau đi tìm còn ở đây mà vu khống người khác. Có
tin tôi đuổi các người không?"

"Ông..."

"Cảnh Kiệt, đừng nói nữa. Ra ngoài hết đi." Lão Từ lên tiếng ngăn

cản. Nếu cứ để bọn họ gây rối thì sẽ bị đuổi việc trước khi cứu được Diệp
Dao.

Tâm Liên phản đối "Nhưng mà chú Từ..."

"Ra ngoài!" Lão Từ gằn giọng nghiêm nghị. Buộc bọn họ phải đi ra

ngoài. Dương Cảnh Kiệt chuốc giận lên tấm bàn làm việc. Tại sao anh lại
vô dụng như vậy, hết lần này đến lần khác đều không thể bảo vệ Diệp Dao.

Tâm Liên chống cằm trên bàn, chán nản nói "Vốn dĩ đợi sau khi kết

thúc vụ án, mọi người sẽ cùng nhau mở tiệc chúc mừng sinh nhật chị Diệp,
không ngờ lại xảy ra cớ sự như vậy..."

Du Phong thở dài, chuyện vui ngay trước mắt lại biến thành chuyện

buồn. Diệp Dao không biết đang ở đâu, nếu cô xảy ra chuyện gì thì Dương
Cảnh Kiệt sẽ như thế nào đây. Hơn nữa, có khi Diệp Dao sẽ bị gán tội là
gián điệp sở cảnh sát. Còn tên gián điệp thật sự, bọn họ không cách nào tìm
được..

Về sở trưởng, Lão Từ cũng đã nói rõ, nếu là ông ta làm, chẳng khác

nào lạy ông tôi ở bụi này, hơn nữa, sở trưởng làm vậy là vì sợ đội của Cảnh
Kiệt sẽ manh động làm mất đầu mối thông tin, lần này, nếu như Diệp Dao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.