NĂM THÁNG VÔ ĐỊNH- GẶP EM NGÀY XUÂN PHÂN - Trang 170

Sau đó lấy trong tủ một hộp hình vuông bằng gỗ đưa cho Diệp Dao

"Tuy đã trễ mất vài ngày nhưng tôi vẫn muốn nói với em. Dao nhi.... sinh
nhật vui vẻ."

Diệp Dao ngẩn người, mày đẹp chau lại, nhận lấy hộp gỗ, phải rồi, hai

ngày trước là sinh nhật của cô. Vậy mà bản thân cũng không nhớ. Mở hộp
gỗ ra, bên trong là sợi dây chuyền bằng bạch kim, mặt dây chuyền hình như
có đính kiêm cương. Cô nghi hoặc hỏi "Là thật à?"

Khuôn mặt An Thực đen lại, nhìn hắn giống kẻ dùng hàng giả lắm

sao? Diệp Dao cười tươi nói "Haha... đùa thôi. Nhưng mà, sợi dây này nhìn
rất quen..."

"Là sợi dây năm năm trước em làm đứt, tôi đã cho người gia công và

làm lại."

Diệp Dao bĩu môi "Xì, là đồ cũ. Đây cũng gọi là quà sao? Tặng tôi

một sợi dây đã đứt? Chú keo thật đấy."

Khóe miệng An Thực co giật, đây gọi là thái độ gì vậy? Dám chê quà

của hắn. Sợi dây đó người thường sao có thể mua được, giá trị của nó gấp
mấy trăm lần tiền lương cảnh sát của cô nhóc đấy. An Thực cất tiếng "Hừ,
em trở nên tham lam từ bao giờ vậy?"

"Ai da... làm người phải có chút tham vọng chứ."

"Được, vậy để tôi tặng em món quà có ý nghĩa hơn. Lại đây."

Diệp Dao nhíu mày nghi hoặc nhưng cũng làm theo. Cô chỉ là thuận

miệng nói đùa thôi, hắn làm thật sao? Khi Diệp Dao cúi sát gần hắn, An
Thực liền vươn tay giữ chặt cằm cô, nhướn người, nhanh chóng hôn lên
môi cô khiến Diệp Dao không kịp phản ứng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.