NĂM THÁNG VÔ ĐỊNH- GẶP EM NGÀY XUÂN PHÂN - Trang 169

"Ai... ai nói chứ. Tôi chỉ là thể hiện phép lịch sự thôi."

An Thực nhếch môi "Được thôi, tùy em."

Diệp Dao im lặng, cô có thể cảm nhận được hai bên tai ửng đỏ. Đối

diện với hắn, lần nào cũng khắc khẩu như vậy! An Thực đột nhiên vươn tay
chạm vào mặt Diệp Dao, khiến tim cô đập thình thịch, cả người như mất
hồn.

"Á..... " Một bên mặt Diệp Dao bị nhéo mạnh, cô tức giận nhìn khuôn

mặt đầy thỏa mãn của An Thực, nghiến răng nghiến lợi nói "Ông chú chết
tiệt, chú bị điên sao?"

An Thực mỉm cười, điềm tĩnh nói "Em sang phòng tôi, không chỉ đơn

giản là thăm bệnh phải không?"

"..." Vẫn là không thể giấu được hắn... dù sao cũng không giấu được,

Diệp Dao liền nói ra hết "Chú, thật sự sẽ thanh trừng hết người của Bắc
Đoàn? Giết chết họ?"

An Thực mỉm cười, nụ cười không đơn thuần dịu dàng như lúc nhìn

cô mà chất đầy nhàm chán "Nếu thật như vậy thì sao? Cảnh sát như em... sẽ
làm gì tôi?"

"...." Hắn vẫn không thể bỏ được việc giết người không gớm tay đó?

Sát hại bao nhiêu mạng người, bọn họ cũng chỉ phục tùng theo lệnh của
Đoàn Khiệm Luân.

An Thực nhìn vẻ mặt đầy nghi hoặc của Diệp Dao, khóe môi nâng lên

nụ cười "Chuyện này em không cần phải quan tâm. Trễ rồi, về nghỉ đi."

Diệp Dao cũng không nói gì thêm, dù sao cô cũng không phải là người

có thể khuyên được việc hắn muốn làm. Lúc định đứng lên, An Thực đột
nhiên kéo tay cô "Tôi có vật này muốn đưa cho em."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.