NĂM THÁNG VÔ ĐỊNH- GẶP EM NGÀY XUÂN PHÂN - Trang 193

chợt nghĩ, nếu bây giờ mà ngủ chắc chắn rất tuyệt, nhưng cô vừa làm phiền
Tố Nghi đưa xuống đây không thể lại bắt chị ấy đưa lên phòng. Haiz...

Tố Nghi nhìn Diệp Dao đang thẫn thờ, khẽ mỉm cười, đưa cho cô ly

hồng trà mà người giúp việc vừa đem ra “Trời có chút lạnh rồi nhỉ.”

Diệp Dao nhận lấy ly nước, lắc đầu “Không lạnh, em cảm thấy rất

thích thời tiết như thế này.”

“Vẫn nên giữ gìn sức khỏe, em đấy, lại bị thương rồi.”

“Haha...” Diệp Dao cười trừ. Cô nghe nói, Phong Duật Nam hình như

đã trách Tố Nghi vì chị ấy dám mạo hiểm làm chuyện như vậy, lúc đầu
nghe qua cô rất ngạc nhiên vì Phong Duật Nam vốn dĩ luôn cưng chiều Tố
Nghi, cô cũng chưa thấy anh nặng lời với chị bao giờ nên cảm thấy rất có
lỗi. Nhưng An Thực có nói, bọn họ cũng làm lành ngay sau đó, Phong Duật
Nam là vì lo cho Tố Nghi nên mới vậy thôi, anh cũng không trách Diệp
Dao bởi vì lần này cô đã cứu mạng An Thực.

Tố Nghi nắm lấy tay Diệp Dao, khẽ mỉm cười, đôi mắt cô lúc ấy đột

nhiên lấp lánh lạ thường “Tình cảm, vốn là thứ rất khó nắm bắt, nếu đã có
được thì nên trân trọng, tuyệt đối đừng để tuột mất.”

Diệp Dao có chút ngạc nhiên với câu nói của Tố Nghi, tuy nhiều lần

chị nói với cô những điều giống như vậy, nhưng lần này lại hơi khác, Tố
Nghi cười rạng rỡ “Rất lâu rồi, kể từ lúc em rời đi, căn nhà này mới ấm
cúng trở lại. Lúc trước mỗi khi cùng Duật Nam đến đây thăm An Thực,
ngoài cảm giác u ám, lạnh lẽo như băng ra thì không còn gì. Nhưng kể từ
những ngày trước, có em ở đây, dù thế nào thì đây cũng giống một ngôi nhà
hơn rồi.”

Diệp Dao bật cười, nói đùa “Xem ra... em là một phần quan trọng để

tạo dựng nơi này nhỉ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.