NĂM THÁNG VÔ ĐỊNH- GẶP EM NGÀY XUÂN PHÂN - Trang 236

Diệp Dao đưa mắt nhìn xuống tay hắn, máu từ tay chảy xuống đất.

"An Thực em...."

"Đi đi."

"Em xin lỗi!" Diệp Dao bước đến, ôm lấy thắt lưng của An Thực "Là

em không hiểu chuyện, đã không tin anh, còn trách mắng anh, xin lỗi, An
Thực!"

An Thực đứng bất động, hắn không lên tiếng, tấm lưng hắn thật rộng,

Diệp Dao im lặng chờ đợi, tim cô đập từng nhịp một, một lần nữa, cô lại
làm tổn thương hắn. "An Thực, em sai rồi, xin lỗi, thật sự xin lỗi anh."

An Thực gỡ tay cô ra, quay mặt đối diện với cô, khuôn mặt hắn tuy

vẫn lạnh lùng nhưng xem ra đã không còn giận dữ nữa, thanh âm trầm thấp
nhẹ nhàng vang lên "Dao nhi... rốt cuộc thì tôi phải làm thế nào để cho em
hiểu rõ những gì tôi làm là vì em? Tôi phải làm gì? Em nói đi? Không lẽ tôi
phải moi trái tim mình ra đưa cho em, để em phân tích sao?"

Diệp Dao vươn tay năm cổ áo An Thực kéo xuống, đặt môi mình lên

môi hắn, An Thực tròn mắt ngỡ ngàng, Diệp Dao siết chặt lấy hắn, đôi mắt
màu hổ phách ánh lên hệt như có nước "Sau này, bất luận như thế nào, em
vẫn sẽ tin anh. Sau này, chỉ cần em còn sống, sẽ không bao giờ rời xa anh.
An Thực, em yêu anh!"

Lời nói của Diệp Dao như cơn gió nhẹ xoa dịu trái tim An Thực, hắn

ôm lấy cơ thể nhỏ bé vào lòng, đặt cằm đầu cô, cưng chiều nói "Anh cũng
yêu em."

......

"Anh định không gặp Cảnh Kiệt sao?" Diệp Dao cất tiếng hỏi. "Em

chỉ là tò mò thôi." Diệp Doa nằm trong vòng tay An Thực, cất tiếng hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.