NĂM THÁNG VÔ ĐỊNH- GẶP EM NGÀY XUÂN PHÂN - Trang 240

Bọn họ rốt cuộc cũng chịu buông tay, để Tâm Liên đi vào. Diệp Dao

kéo cô vào sau vườn, cất tiếng “Sao em lại biết nơi này.”

“Chị Diệp, xảy ra chuyện lớn rồi. Anh Kiệt vì muốn minh oan cho chị

mà tự mình đi điều tra, kết quả bị sở trưởng phát hiện, ông ta tức giận bắt
giam anh ấy, còn nghi ngờ anh Kiệt và chị là đồng lõa nên tra khảo rất đáng
sợ. Em phải lén đi gặp anh ấy, anh Kiệt đã nói cho em biết nơi này, còn dặn
em nói với chị phải cần thận, chú Từ cũng hết cách. Chị mau đi giúp em.”

Diệp Dao ngẩn người, Dương Cảnh Kiệt vì cô mà bị liên lụy, cô

không thể im lặng nữa, cô phải đi, nhưng hình như có gì đó không ổn, trong
lòng Diệp Dao truyền lên cảm giác khó chịu cùng bất an....

“Chị Diệp!”

Cô nhớ rõ cô chưa từng nói với ai nơi ở của An Thực, hơn nữa, nơi

này cũng khó tìm ra. Ngay cả người từng được cô dẫn đường đến bắt An
Thực lần trước cũng không nhớ rõ nơi nào nên thẳng nơi nào nên quẹo.
Ánh mắt Diệp Dao dò xét vẻ mặt của Tâm Liên, không lẽ.... Tâm Liên là
người nội gián bấy lâu nay trà trộn vào sở? Không, không thể nào. Diệp
Dao cố gắng thuyết phục bản thân mình. Nhưng những nghi vấn hiện ra
trong đầu cô đã bác bỏ những lời đó.

Trong lúc Diệp Dao thất thần Tâm Liên nhân cơ hội đưa mắt cẩn thận

nhìn xung quanh, sau đó mỉm cười, tiến đến gần cô “Chị Diệp à...”

Tâm Liên đưa bình xịt thuốc mê ra trước mặt Diệp Dao khi cô vừa

ngẩng lên, Diệp Dao thân thủ nhạy bén, tránh qua một bên, dùng tay gạt
bình thuốc mê trên tay Tâm Liên, mày đẹp nhíu mày “Thật sự là em?”

Tâm Liên im lặng không nói gì, hết cách cô đành đánh với Diệp Dao

để tìm kẽ hở đánh ngất cô, nhưng thân thủ Diệp Dao quá nhanh, Tâm Liên
vốn không phải là đối thủ của cô. Nếu cứ đánh như vậy, cô không những bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.