NĂM THÁNG VÔ ĐỊNH- GẶP EM NGÀY XUÂN PHÂN - Trang 58

Nhưng, nếu là bẫy, tại sao bọn họ lại dễ dàng để cảnh sát bắt? Đoàn

Khiệm Luân phát hiện ra sự xuất hiện của Diệp Dao, liền cất tiếng "Cô là
cảnh sát Diệp?"

Diệp Dao quay sang, ánh mắt sắc bén lướt ngang người hắn. Trong

đầu lóe lên tia nghi hoặc, chẳng lẽ...

"Tiểu Dao, chú Từ, cẩn thận." Tiếng súng đột nhiên vang lên, Dương

Cảnh Kiệt nhanh mắt phát hiện, liền lao tới, kéo Diệp Dao và Lão Từ nằm
xuống đất.

*Rầm...

Tiếng động mạnh phút chốc phát ra, màn khói trắng bay ngút trời

trước sự kinh ngạc của cảnh sát. Đoàn Khiệm Luân mỉm cười "Quả thật tìm
cô hơi khó đấy. Cảnh sát Diệp."

Đàn em bên cạnh dùng súng bắn vào ổ khóa còng tay, chiếc còng bằng

sắt gãy thành hai mảnh rơi xuống đất, hắn xoay cổ tay một vòng, nghiêng
đầu nhíu mày nhìn Diệp Dao, dáng vẻ quật cường và lạnh lùng này không
tệ, một cái phẩy tay, từ xa liền xuất hiện đám người, trên tay đầy đủ vũ khí.

Hắn híp mắt cười tươi "Mục tiêu là cô ta, còn lại, giết sạch."

Dương Cảnh Kiệt kinh ngạc, bọn chúng muốn bắt Diệp Dao? Mọi

người nhanh chóng xông lên, tuy số người hai bên chênh lệch khá lớn
nhưng trong tình hình này, bọn họ không có cơ hội gọi chi viện.

Đoàn Khiệm Luân đứng thong thả nhìn Diệp Dao đánh bại mấy tên

đàn em của mắt đầy hứng thú. Không ngờ một cô gái có thân hình nhỏ
nhắn như vậy nhưng thân thủ rất nhanh nhẹn. Quyền cước đưa ra vừa mạnh
vừa dứt khoát. Không tồi...

"Lên đi." Từ phía xa, một giọng nói trầm thấp cất lên. Lập tức xông ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.