NĂM THÁNG VÔ ĐỊNH- GẶP EM NGÀY XUÂN PHÂN - Trang 60

Đoàn Khiệm Lâm rút dao, từ trên cao chém xuống. Diệp Dao tránh

sang một bên, hắn tiếp tục vung tay. Đám hỗn loạn rất đông, cảnh sát có thể
dễ dàng phân biệt nhưng cô không biết ai là người mình ai là kẻ địch. Diệp
Dao thật sự không chịu được nữa. Vết thương ngày càng chảy nhiều máu.
Không thể đỡ được cú đánh cuối cùng.

"Chị Diệp."

"Tiểu Dao."

Đám cảnh sát kinh ngạc, giật mình hét lớn. Diệp Dao không ổn, nhưng

bọn họ không thể kịp thời cứu cô.

Phút chốc, Diệp Dao thấy cả cơ thể nhẹ hẫng, một cánh tay chắc khỏe

kiên định giữ chặt hông cô. Người đó, có mùi hương rất dịu nhẹ, lại quen
thuộc.

"Bảo người của anh dừng lại." Giọng nói trầm trầm vang lên, Diệp

Dao biết người này, dù xung quanh ồn ào đến đâu, cô vẫn nhận ra được.
Chỉ tiếc, đã sớm chìm trong vô thức.

Đoàn Khiệm Luân nhìn lưỡi dao lạnh buốt trước yết hầu, cao giọng

"Tất cả dừng tay!!"

Lập tức, người của bang Bắc Đoàn đều dừng tay, người kia lại nói

"Rút."

"Được, giải tán hết. Đưa anh em bị thương trở về." Hắn ra lệnh, đàn

em buộc phải nghe theo. Cảnh sát đứng bất động, một phần ba đã bị
thương, thêm vài người chết. Thiệt hại của bọn họ không nhỏ.

Đoàn Khiệm Luân nhướn mày "Được rồi chứ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.