NĂM THÁNG VÔ ĐỊNH- GẶP EM NGÀY XUÂN PHÂN - Trang 65

"Được được, anh không cần phải tức giận thế chứ? Chỉ là một viên

"kẹo đồng", có gì to tát?"

*đoàng...

Đoàn Khiệm Lâm trợn tròn mắt, hắn vừa dứt lời, viên đạn từ súng của

An Thực là cắm sâu vào vai, máu đỏ ướt đẫm. Đàn em của hắn chỉ vội gọi
hai chữ "đại ca" chứ không dám manh động. An Thực cất súng vào áo, hắc
khí ngày một dày dặc, xọa người khiếp sợ, đôi mắt đen láy âm u "Trả công
cho cậu."

Sau đó quay lưng bỏ đi. Đoàn Khiệm Luân nghiến răng, khóe môi hời

hợt nhếch lên "An Thực, cứ vui vẻ hết mấy ngày này đi." Hắn nhìn vai
mình, thở ra một hơi.

....

"Lão đại, anh làm vậy chẳng khác nào để bọn họ biết anh đang bảo vệ

cảnh sát Diệp?" - Trác Sâm vừa lái xe, vừa nói. Cậu không hiểu, An Thực
là người muốn ngấm ngầm bảo vệ cô, chính là không muốn người trong xã
hội đen biết Diệp Dao là cô bé năm đó. Bây giờ hắn "trả" Đoàn Khiệm
Luân một viên đạn, giống như muốn cảnh cáo bọn họ không được chạm
vào cô.

An Thực cất tiếng, đáy mắt hiện đầy tâm tư "Tôi chính là để bọn họ

biết." Đến nước này, hắn không cần phải che giấu nữa. Nhất định phải bắt
Diệp Dao quay về "Nguyệt", chỉ có ở đó, cô mới được an toàn.

Hắn từng nói, sẽ không bắt ép cô làm bất cứ chuyện gì, nhưng bây giờ,

thì không thể để cô tự do tự tại thêm một phút giây nào.

... ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.