NĂM THÁNG VÔ ĐỊNH- GẶP EM NGÀY XUÂN PHÂN - Trang 67

trêu chọc. Cô cùng mọi người rất muốn chạy theo nhưng Dương Cảnh Kiệt
lại ngăn cản, nói không cần lo. Bọn họ thật sự thắc mắc, từ khi Diệp Dao
được điều về đây cô chưa từng qua lại với ai, mối quan hệ cũng không
rộng. Ngoại trừ người trong sở ra thì không còn ai khác.

Diệp Dao không muốn để mọi người biết đó là người của An Thực, kẻ

mà toàn bộ cảnh sát muốn bắt giữ. "Chị cũng không biết, người đó sau khi
cứu chị liền đưa đến bệnh viện, sau đó bỏ đi."

Du Phong nhíu mày, ngẫm nghĩ "Thật kỳ lạ. Rốt cuộc bọn họ là ai???

Là bạn, hay là kẻ thù?"

Tim Diệp Dao đập thình thịch, cô trước giờ chưa từng gạt ai, lần này

vì bất đắc dĩ mới làm vậy. Dương Cảnh Kiệt nhìn biểu hiện của Diệp Dao,
nếu anh đoán không sai, người đó chắc chắn là An Thực. Nhưng, chẳng
phải hắn và cô là kẻ thù? Xem ra, trong chuyện này còn rất nhiều khuất
mắc.

"Được rồi, được rồi, đừng suy nghĩ nữa, quay lại làm việc đi. Cảnh

Kiệt, cháu lấy xe đưa Tiểu Diệp về đi." Lão Từ cất tiếng. Tuy ông cũng
muốn biết người đó là ai, nhưng dù sao, bọn họ cũng không có ý xấu, còn
che mặt, xem như không muốn để lộ thân phận, nên không cần phải tìm
hiểu kỹ lưỡng.

Diệp Dao vội lắc đầu "Không cần, cháu đi xe bus là được. Phải rồi,

Cảnh Kiệt, cho em mượn điện thoại, điện thoại của em rơi đâu mất rồi."

"À, đây."

"Cảm ơn." Diệp Dao mở điện thoại lên, mới phát hiện mình không

nhớ số của Tố Nghi, ngoài số của cô ra cô không nhớ thêm số điện thoại
của ai. Diệp Dao mím môi, An Thực khốn khiếp, hắn có nhiều tiền như thế,
lấy điện thoại của cô làm gì chứ. Diệp Dao đành cười trừ "Không cần nữa,
cảm ơn anh. Em về đây."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.