NĂM THÁNG VÔ ĐỊNH- GẶP EM NGÀY XUÂN PHÂN - Trang 66

Diệp Dao vừa về đến nhà mới phát hiện điện thoại không có bên cạnh,

chắc không phải để quên ở "Nguyệt" rồi chứ? Trong đó rất nhiều thứ quan
trọng, cô lại không muốn quay về. Diệp Dao cảm thán không thôi, phải rồi,
có thể nhờ Tố Nghi. Nghĩ đến đây, tâm tư cô đỡ hơn hẳn, chỉ là, tài sản của
cô chỉ có một cái điện thoại vết thương đỡ hơn rồi nhưng vẫn chưa cử động
mạnh. Cô đành mặt dày đến sở cảnh sát mượn vậy.

Dương Cảnh Kiệt cùng mọi người từ tối hôm qua đã rất rối loạn, một

phần do lực lượng bị thương, bị chết gần một nửa người đi, nên sở trưởng
vô cùng tức giận, sáng sớm đã gọi Lão Từ vào phòng hơn hai tiếng, phần
còn lại là do Diệp Dao mất tích không thấy liên lạc. Người hôm qua cứu cô
còn chưa biết tốt hay xấu... người lo lắng nhất là Dương Cảnh Kiệt. Anh
đang hoài nghi, có khi nào kẻ đó là An Thực?!

"Chị Diệp?!" Tâm Liên hét lên, bóng dáng Diệp Dao chưa vào đến cửa

cô đã phát hiện. Vội vàng chạy đến. "Chị không sao chứ? Hôm qua người
đó đã đưa chị đi đâu? Làm em lo quá đi mất."

"Chị không sao, hỏi gấp như vậy làm gì?" Diệp Dao khẽ cười.

Dương Cảnh Kiệt nhìn thấy cô, lòng nhẹ hẳn đi "Em ổn chứ?"

"Ừ, vết thương không sâu, tịnh dưỡng vài ngày là được. Chú Từ thế

nào?"

Dương Cảnh Kiệt lắc đầu, Diệp Dao hiểu rõ, hành động lần này thất

bại chắc chắn sở trưởng rất tức giận. Lão Từ mở cửa đi vào, mọi người đều
lo lắng nhìn ông. Ông khẽ thở dài "Chỉ bị trách vài câu thôi. Tiểu Diệp,
cháu đang bị thương nên ở nhà dưỡng thương đi."

Diệp Dao gật đầu "Cháu chỉ đến thông báo cho mọi người đỡ lo thôi."

"Phải rồi chị Diệp, người hôm qua cứu chị là ai vậy? Còn đám người

lạ mặt kia nữa. Ai da.... chị Diệp, chị đào hoa thật đó. " Tâm Liên cất tiếng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.