NĂM THÁNG VÔ ĐỊNH- GẶP EM NGÀY XUÂN PHÂN - Trang 77

Diệp Dao đi một vòng gần gần khách sạn, Đoàn Khiệm Luân cần gì

phải giao dịch trong rừng, trước nay các bang phái nếu muốn thì giao dịch
tại cảng Thượng Hải, hoặc nhưng nơi hẻo lánh chứ không đến tận nơi xa
như Hồ Nam. Dương Cảnh Kiệt đi bên cạnh, thấy cô trầm tư, cất tiếng hỏi
"Em vẫn còn nghi ngờ sao?"

Diệp Dao gật đầu "Phải. Nhưng, sở trưởng đã điều tra rồi, có lẽ là do

em nghĩ nhiều."

"Vết thương của em chỉ mới lành, lần này, hãy nên cẩn trọng."

"Ừm, em biết rồi."

Dương Cảnh Kiệt không nói thêm, cùng cô đi xung quanh, Hồ Nam

tuy không lớn như Thượng Hải nhưng cũng là nơi xầm uất, tìm người
không dễ.

.....

Diệp Dao mơ màng nằm trên giường, trán thấm đầy mồ hôi, trong giấc

mơ, nhiều thứ xuất hiện, lặp đi lặp lại rất mơ hồ. Ba mẹ, An Thực, hiện
thực với quá khứ đan xen.

Trong giấc mơ, cô nhìn thấy An Thực vì cứu mình mà trúng đạn, vũng

máu đỏ tươi khiến cô khiếp sợ. Hắn nhìn cô, vẫn ánh mắt thâm trầm ôn
nhu, trên khóe môi nở nụ cười nhàn nhạt, cuối cùng là gục xuống. Diệp
Dao bật dậy, thở dốc, ánh đèn vàng lập lòe không đủ thắp sáng căn phòng,
Diệp Dao lau mồ hôi trên trán.

Nhìn sang giường bên cạnh, thấy Tâm Liên vẫn đang say giấc. Diệp

Dao điều hòa lại hơi thở. Tại sao cô lại mơ thấy An Thực, là do mỗi khi cô
gặp nguy hiểm, hắn đều xuất hiện???

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.