NĂM THÁNG VÔ ĐỊNH- GẶP EM NGÀY XUÂN PHÂN - Trang 95

lo nghĩ rất nhiều điều. Bang "Nguyệt" có hàng trăm người, hắn dễ dàng bỏ
mặc bọn họ sao???

Diệp Dao ngước mắt nhìn An Thực Thực, nhẹ nhàng đáp “Tôi…sẽ trả

lời chú khi biết câu trả lời.”

An Thực lộ rõ sự thất vọng, nhưng cũng không muốn ép buộc Diệp

Dao. Từ trước đến nay, hắn chưa từng ép buộc cô phải làm điều gì… An
Thực khẽ cười, nụ cười chua xót đến đau lòng “Được…tôi chờ em…Dao
nhi, chỉ cần tôi còn sống, tôi nhất định sẽ không từ bỏ em…”

Hắn mệt mỏi nhắm mắt thiếp đi, Diệp Dao bất động rất lâu. Quả thực,

cô đã bị hắn làm rung động. Mỗi lần nghĩ đến An Thực, cô có chút khẩn
trương, cũng có chút lo lắng. Chân tình này, cô không thể không đáp lại.
Chỉ là, Diệp Dao không còn đủ dũng cảm thấy hắn bị thương vì mình hơn
nữa. Năm lần bảy lượt, mỗi khi Diệp Dao gặp chuyện, An Thực sẽ lập tức
xuất hiện, mặc cho có phải chống lại tổ chức, hắn cũng không để cô bị
thương. Cô trước giờ, luôn muốn An Thực phải chịu nỗi đau khổ dày vò
đến sống không được, chết không xong, nhưng xem ra, chính cô cũng đau
khổ…

Diệp Dao cười nhạt... Tình yêu, giống như một khúc nhạc, xoa dịu tâm

hồn con người mỗi khi đau khổ. Nhưng, cũng giống như một liều thuốc
độc, khiến người ta chết dần chết mòn trong bi thương...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.