NĂM THÁNG VÔ ĐỊNH- GẶP EM NGÀY XUÂN PHÂN - Trang 93

vẫn đang ngủ, cô bước lại gần. Phát hiện toàn thân hắn nóng bừng, không
lẽ vì vết thương mà phát sốt?? Diệp Dao lay nhẹ người hắn “An Thực…”

An Thực thở dốc, trán thấm đầy mồ hôi, thều thào nói “Nước…”

Diệp Dao nghe không rõ, cố gắng nghe lại “N…nước…”

Nước? Nhưng ở nói đây, cô không biết hướng nào có nước, nhìn An

Thực vừa run rẩy vừa khó chịu gọi khiến Diệp Dao không an lòng, vội
đứng dậy. Chính là lúc, cô định chạy đi, cổ tay liền bị nắm lại, hơi nóng
như muốn thiêu cháy cô, An Thực thều thào cất tiếng “Em…lại đi đâu?”

“Tôi…đi tìm nước.”

Giống như thành khẩn cầu xin Diệp Dao, An Thực gắng gượng nói

“Đừng…đi..”

Đôi mắt An Thực hiện đầy bi thương, hắn không muốn Diệp Dao một

lần nữa. Diệp Dao nhíu mày, không phải hắn muốn uống nước sao? Cô cố
gắng thoát tay, càng bị hắn siết chặt "Dao nhi... em đừng đi...đừng đi..."

Diệp Dao nhìn khuôn mặt nhợt nhạt của An Thực, không nỡ rời đi, cô

lấy mấy trái cây rừng vừa hái, bóp chặt, từng giọt nước chảy vào miệng An
Thực, hắn mấp máy môi, từ từ nuốt. Diệp Dao không cách nào thoát tay,
đành ngồi xuống bên cạnh hắn.

Khuôn mặt An Thực nhợt nhạt đến thê thảm, hơi thở phun ra làn khói

nóng hổi, thanh âm trở nên nhẹ hẫng không chút sức “Dao nhi…Cùng tôi
về nhà, chỉ ở nơi đó em mới được an toàn. Tôi sẽ dùng tính mạng của mình
để bảo vệ em, dùng cả đời để bù đắp cho em.” Ngưng một chút, An Thực
lại nói "Có rất nhiều người.... muốn giết em. Tôi lại không thể bên cạnh em
từng giây từng phút. Chỉ cần, rời mắt khỏi em, tôi lập tức lo lắng. Dao
nhi.... nên quay về nhà thôi..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.