NĂM THÁNG VÔ ĐỊNH- GẶP EM NGÀY XUÂN PHÂN - Trang 91

"Chú không được chết, nếu chú chết rồi, tôi phải làm sao đây?? Chẳng

phải chú nói, nếu không được tôi cho phép, sẽ không chết sao, còn nói sẽ
bảo vệ tôi? Chú chết rồi, biến thành hồn ma để bảo vệ tôi sao? Còn không
mau tỉnh dậy??? An Thực, chú tỉnh dậy ngay!!!!" Diệp Dao bất lực hét lên,
từ trước đến nay cô luôn muốn An Thực phải chết, biến mất khỏi thế giới
này để đền mạng cho cha mẹ cô, nhưng hiện tại, nhìn hắn nằm trên vũng
máu, tim cô cũng muốn ngừng đập theo hắn.

Hết lần này đến lần khác, An Thực luôn bảo vệ cô, bất chấp tất cả. Dù

cho cô là cảnh sát, người luôn chống lại xã hội đen hắn vẫn một mực bên
cạnh cô. Diệp Dao đã sớm bị những hành động của An Thực làm cảm
động, là do bản tính cố chấp không chịu thừa nhận. Đôi mắt màu nâu nhìn
chằm chằm vào khuôn mặt góc cạnh, nhợt nhạt của An Thực, bất giác rơi
nước mắt. Từ khi Diệp Dao hạ quyết tâm phải bắt được hắn, cố gắng trở
nên mạnh mẽ thì đây là lần đầu cô khóc....

Diệp Dao gục xuống người An Thực, nước mắt không theo trật tự tuôn

ra, chua xót nói "An Thực, chỉ cần chú tỉnh lại, tôi sẽ tha thứ tất cả. Là do
tôi cố chấp, biết rõ chú không cố ý, vẫn trách oán."....

"An Thực....anh tỉnh dậy, anh mau tỉnh dậy đi. Anh muốn thế nào

cũng được, muốn em về 'Nguyệt' hay ở cạnh anh em đều đồng ý."

"Thật sao?"

"Phải..."

Một giọng nói nhẹ nhàng phát ra, Diệp Dao ngẩn người, nhíu mày

ngồi dậy, mắt nhìn An Thực đang nhìn mình chằm chằm, khóe môi cong
lên. Nhận ra mình bị lừa, cô tức giận giơ tay muốn đánh.

An Thực liền cất tiếng "Tôi đang bị thương đấy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.