NĂM THÁNG VÔ ĐỊNH- GẶP EM NGÀY XUÂN PHÂN - Trang 90

An Thực sẽ chết !

Ý nghĩ vừa xuất hiện, Diệp Dao liền run lên, cô lắc mạnh đầu, tự trấn

an bản thân, tìm trong túi áo chiếc khăn tay, sẵn tiện cởi áo khoác, xé một
mảnh, chèn vào vết thương. Diệp Dao cẩn thận cầm máu, An Thực dù đang
hôn mê nhưng cảm giác đau đớn từ vai dội lên, nhíu mày một cái.

Bàn tay Diệp Dao nhanh chóng nhuộm đỏ, mùi tanh xộc vào mũi. Cô

không phải lần đầu nhìn thấy máu, cũng không phải lần đầu tự tay băng vết
thương cho An Thực, chỉ là, lần này không có dụng cụ đầy đủ, chỉ có mảnh
áo để cầm máu, chỉ sợ vết thương sẽ bị nhiễm trùng nghiêm trọng.

An Thực lâu lâu nhíu mày một cái khiến Diệp Dao giật mình, trên cơ

thể hắn có bao nhiêu vết sẹo, dài ngắn khác nhau, đủ để cô hiểu người đàn
ông này đã vượt qua bao nhiêu sóng gió để có thể tồn tại đến bây giờ. Hắn
từng nói với cô, muốn tồn tại ở thế giới đầy cạm bẫy này phải mạnh mẽ,
dùng chính đôi tay này để đọat mọi thứ! Nhờ có tán cây rậm rạp mà cơ thể
hai người chỉ bị xây xát nhẹ, không có gì nghiêm trọng, hợn nữa, cô còn
được An Thực dùng cơ thể che chắn. Mọi việc xong xuôi, Diệp Dao thở
phào nhẹ nhõm, đưa mắt nhìn An Thực, thấy hắn nằm bất động, cô gọi "An
Thực, An Thực, chú...... này...."

Đáp lại Diệp Dao chỉ là khoảng không âm u, Diệp Dao nhíu mày, lay

người An Thực "An Thực, chú có nghe tôi gọi không vậy??"

"An Thực..."

Diệp Dao bất giác sợ hãi không thôi, khoảnh khắc hắn im lặng khiến

tim cô như ngừng đập. Một nỗi đau dâng lên trong tâm, Diệp Dao ghé sát
tai vào ngực hắn, cô không thể cảm nhận được nhịp tim của An Thực. Toàn
thân Diệp Dao run lên, bi thống gọi "An Thực, nếu chú nghe tôi nói thì trả
lời đi. Này, tên khốn, chú định bắt tôi cõng trèo lên trên sao? An Thực...."

.....

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.