NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 222

7

Giữa tiếng kèn ồn ào và những điệu múa tập thể rộn ràng, mùa

hè năm đó đã dần dần trôi qua.

Sau đó Phương Hồi cũng không còn mặc short giả váy nữa, nhà

trường phát cho học sinh đồng phục áo phông, quần đen, áo có hai
màu là màu vàng và đỏ, bên trên có in chữ “vũ” rồng bay phượng
múa rất to. Điều này khiến Phương Hồi thở phào nhẹ nhõm,
điều cô mong muốn nhất là được hòa mình trong đám đông và
không bị người khác chú ý, bộ đồng phục này đã giúp được cho cô
việc đó.

Sau khi nghỉ hè, trường F yêu cầu học sinh khối 10, ngoài buổi

cuối tuần, sáng nào cũng phải đến trường tập múa 3 tiếng đồng
hồ. Phương Hồi nghĩ ngày nào cũng đi đi lại lại như vậy rất nóng
nực, phiền hà và thế là cô liền ở lại nhà bà nội.

Nhà bà nội cô ở quận Đông Thành, là khu nhà ở thường thấy

trong các khu ngõ nhỏ ở Bắc Kinh, ba nhà chung một khoảnh sân,
hàng xóm chào hỏi nhau thường sử dụng cách xưng hô trong gia
đình, mở miệng ra là “chú ba”, “cô cả”, gần gũi như người một nhà.
Nhà bà Phương Hồi ở ngôi nhà phía Bắc và nửa gian nhà phía Tây
được làm thêm sau này. Hai ông bà sống ở phòng phía Bắc,
Phương Hồi đến thì ở căn phòng nhỏ chẳng khác gì chuồng chim
câu ớ phía Tây. Trong sân có vòi nước công cộng, lúc lấy nước gặp
mọi người, đều khách khí nói “bác lấy trước đi, bác lấy trước đi!”.
Nhưng không có nhà vệ sinh, nếu đi vệ sinh thì phải đến nhà vệ
sinh tập thể của ngõ. Phía Bắc khu vệ sinh có một cửa hàng tạp hóa,
hồi nhỏ Phương Hồi đều mua kem, ô mai ở đó, giờ đã phát triển
hơn, cũng có bày tủ kem, bán kem ngon. Đi tiếp đến con ngõ nhỏ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.