NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 246

bế tắc như vậy được không? Cậu ấy ở đó, có về được hay không,
không ai biết cả, tội gì cậu phải…”.

“Ông lắm lời quá đấy!”. Mắt Ngô Đình Đình đỏ hoe, gần như

quát Trần Tầm: “Chuyện của mình còn chưa đâu vào đâu mà còn
thích xen vào chuyện của người khác! Tôi thế nào cũng không cần
ông phải quan tâm! Tôi nói trước nhé, hôm nay ông phải để ý đấy,
chắc chắn là Hải Băng chưa hết bực đâu!”.

Trần Tầm ngoái đầu lại nhìn Phương Hồi rồi ngần ngừ

dừng chân lại, cậu nhìn theo bóng Ngô Đình Đình, nghĩ một lát rồi
lại bám theo: “Tớ không tin Hải Băng sẽ làm được gì, hiện tại cậu thế
này tớ cũng chẳng có cách nào để can thiệp vào chuyện của cậu. Từ
nhỏ cậu đã bướng bỉnh, thích giấu mọi người, chuyện lớn đến đâu
cũng giấu kín trong lòng. Lớn bằng ngần này rồi mà vẫn vậy…
đừng khóc nữa! Bọn họ nhìn thấy đấy! Hay là lát nữa tất cả mọi
người đều xúm lại, cho cậu bực luôn cả thể!”.

“Thôi đi! Ông không phải lắm điều!”. Ngô Đình Đình ra sức khịt

mũi, vừa cười vừa quệt nước mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.