NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 248

bằng đối với cậu, nhưng thế gian này cậu không thể nhấn mạnh
cái gọi là công bằng. Nếu công bằng thì việc gì Lí Hạ phải chết,
nhưng thằng đâm cậu ấy hiện vẫn sống nhởn nhơ đó thôi. Trẻ tuổi
phạm tội giết người có phải đền mạng đâu! Lí Hạ là người xấu ư?
Cậu ấy đáng tội chết ư? Không thể, nhưng tại sao cậu ấy lại phải
chết?”.

Mắt Phương Hồi bắt đầu ngân ngấn nước mắt, cô đã nhớ

đến Lí Hạ, nhớ đến những giờ phút từng chơi kéo co bằng cuống
lá với cậu ta, Đường Hải Băng đứng bên cạnh trêu trọc, hồi đó bọn
họ không bao giờ nghĩ một ngày kia lại ra nông nỗi này.

“Nói thật, trước đây tôi là người thả giun đất vào hộp bút của cậu,

nhổ van xe của cậu, tôi là người đặt ra quy định cậu phải xin lỗi Lí Hạ
khi nói chuyện với đám con trai khác, tôi cũng chính là người đưa ra
ý tưởng bắt cậu phải đeo hoa trắng trong ba năm học. Chắc chắn
cậu cảm thấy tôi rất khó chịu, nhưng tôi không còn cách nào khác,
cho dù thế nào, nếu không có chuyện của cậu thì Lí Hạ đã không
chết. Thế nên nếu không làm điều gì đó thì tôi cảm thấy rất có
lỗi với Lí Hạ. Cậu có biết không? Hồi đó cậu ấy thực sự rất quý
cậu…”.

“Cậu đừng nói nữa, tớ không trách cậu đâu”. Phương Hồi quệt

mắt: “Đến giờ tớ vẫn nhớ ngày đó, Thanh minh cũng vẫn đốt
giấy tiền cho cậu ấy”.

“Ừ, thế thì cậu cũng còn được. Tuy nhiên, cậu vẫn không thể

đến với Trần Tầm được. Đối với tôi, Lí Hạ giống như người anh
trai, còn Trần Tầm giống với người em trai. Qua cậu mà bọn họ có
mối liên hệ với nhau, tôi không thể chấp nhận được điều này. Tôi
đã được tận mắt chứng kiến Lí Hạ chết thế nào và lúc đó người
cuối cùng mà cậu ấy nhìn thấy chắc chắn là cậu, mặc dù cậu
không nhìn cậu ta. Về điểm này, hai bọn mình ai nhìn ai cũng thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.