NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 298

cho dù Phương Hồi tuyệt vời đến đâu, cậu cũng đã để mất. Có thể
không thể gọi là để mất, vì cậu chưa bao giờ có. Thế nên, trước
niềm kiêu hãnh của Trần Tầm, cậu không hề có lập trường.

Kiều Nhiên đã chia tay Trần Tầm ở ngã tư đó, hai đứa đi về

hai hướng với hai tâm trạng khác nhau, giống như tình cảm của họ
dành cho Phương Hồi sau này, bắt đầu từ lúc đó, hai phương thức
đã hoàn toàn trái ngược nhau.

Thực ra tôi cho rằng Kiều Nhiên hơi ngốc, cậu không cho mình

cơ hội mà đã khoanh tay nhường lại. Nếu ngay từ đầu cậu không
hỏi Trần Tầm là có phải cậu thích Phương Hồi hay không mà nói
thẳng ra là mình thích Phương Hồi, thì có lẽ người cảm thấy đau
khổ, trăn trở chính là Trần Tầm, như thế cậu sẽ có cơ hội, đi cạnh
tranh một cách công bằng với Trần Tầm, ít nhất là không cần
phải giấu giếm tâm sự của mình. Tuy nhiên, cậu đã không làm như
vậy, sự thành thật của Trần Tầm đã dồn cậu vào góc chết, khiến
cậu đành phải dồn nén tình cảm của mình lại, giấu ở nơi sâu nhất
trong những năm tháng học trò và sự chôn giấu này đã kéo dài rất
nhiều năm.

Điều bí mật giữa Phương Hồi và Trần Tầm đã được đưa ra

như vậy, do bốn người trong số năm người đều đã biết, thì dĩ
nhiên là cũng không thể giấu người còn lại nữa.

Sau khi biết tin, Triệu Diệp vô cùng hào hứng, thậm chí còn coi

trọng chuyện này hơn cả đương sự, vừa kêu tẩm ngẩm tầm ngầm
mà đấm chết voi, vừa mở to mắt quan sát nhất cử nhất động
của bọn họ, thỉnh thoảng lại cao hứng hô lên một tiếng, khiến người
bên cạnh phải liếc mắt lườm. Chỉ tiếc rằng không có ai chia sẻ
niềm vui này với cậu, Phương Hồi ngại ngùng nên chắc chắn sẽ
không nhắc đến chuyện này, Trần Tầm sợ bị Triệu Diệp gây khó
dễ nên cũng không chủ động nói, Lâm Gia Mạt cũng không còn hào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.