NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 310

Bạch Phong liền bật cười, cuối cùng nhìn Ngô Đình Đình như

sắp mếu và nói, “Được”.

“Em lớn nhanh lên! Lớn nhanh sẽ làm vợ anh!”.

“Vâng!”.

Đây là cuộc nói chuyện cuối cùng của bọn họ, với mơ ước tuyệt

đẹp đó, Ngô Đình Đình không thể ngờ được rằng, cô và Bạch Phong
lại chia tay nhau ở đây, không biết bao giờ mới được gặp lại.

Hơn hai giờ đêm, có hai chiếc xe cảnh sát chạy vào con ngõ, đèn

xanh đỏ nhấp nháy, khiến nhà nào cũng thấp thỏm lo âu. Ngô
Đình Đình nằm mơ màng trong lòng mẹ, ba cô và mấy chú bác
khác cùng ra ngoài xem. Một lát sau, họ quay vào, mẹ cô bước đến,
hỏi với giọng lo lắng: “Có chuyện gì vậy? Nhà ai xảy ra chuyện gì à?”.

“Nhà ông Bạch”.

“Cháu ông ấy làm vỡ đầu người ta! Cảnh sát đang bắt!”.

“Ôi má ơi! Sao thằng Bạch Phong to gan thế nhỉ? Đã bắt được

chưa?”.

“Chưa! Nó trốn đi lâu rồi, tối không thấy về nhà. Cái gia

đình này lạ thật, anh đã bảo là đừng cho Đình Đình chơi với nó mà
em cứ không nghe! Em coi đó! Bây giờ để mất cả mạng rồi đấy!”.

“Ai không nghe hả! Em nói nó nhưng nó có chịu nghe đâu! Đình

Đình! Đình Đình… Ấy? Con bé chạy đâu rồi nhỉ!”.

Nghe thấy tên Bạch Phong, Ngô Đình Đình đã chạy ra ngoài từ

lâu, cô đứng ở cổng và gặp Trần Tầm cũng vừa nghe tin chạy đến,
hai đứa tròn mắt nhìn nhau, không ai nói với ai câu nào, một hồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.