NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 315

“Xin chào!”. Tôi trả lời rất lịch lãm: “Bạn em à? Khá đó nhỉ! Anh

còn tưởng em sẽ không bao giờ đến chợ để mua rau nữa cơ! Hôm
nay đến đây để tìm kiếm sự lãng mạn à? Hai người trả giá ăn ý
quá!”.

“Cũng… được”. Rõ ràng là mặt cô nàng tái đi một lát, sau đó liền

liếc nhìn Phương Hồi nói: “Về ở với nhau rồi à!”.

Trong lúc Phương Hồi chưa kịp trả lời thì tôi đã túm tay cô trước

và nói: “Ừ!”.

Thực ra trong lòng tôi cũng không dám chắc, chẳng may Phương

Hồi buông ra câu “làm gì có” thì tôi mất mặt thực sự. Nhưng cô lại
rất phối hợp, ngoan ngoãn giữ nguyên bàn tay mềm mại trong
lòng bàn tay tôi, giống như đôi tình nhân rất tình cảm.

“Em biết ngay mà…”. Hoan Hoan tỏ ra rất hiểu vấn đề: “Thế

nên hồi đầu em đã rất sáng suốt, ngay từ đầu anh đã thích cậu
ấy rồi đúng không?”.

Mặc dù cô ấy nói không đúng, nhưng tôi cũng không phản bác, vì

ít nhất là cô đã đoán đúng được một nửa, hiện tại đúng là tôi thích
Phương Hồi. Ngoài ra, nét buồn buồn trên khuôn mặt Hoan
Hoan, khiến tôi cũng cảm thấy nao lòng. Tôi không thấy đã khi cô
sống hạnh phúc hay không hạnh phúc, cùng là người lưu lạc nơi xứ
người, tội gì phải như vậy?

“Nếu không phiền, các bạn có thể nói tiếng Anh được không?”.

Cuối cùng, gã đàn ông như con heo đi bên cạnh đã lên tiếng.

Hoan Hoan lập tức cười rạng rỡ, giới thiệu chúng tôi với nhau rất

dịu dàng, dĩ nhiên không nói tôi là người yêu cũ của cô mà chỉ nói là
bạn học.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.